Đêm rồi, cô bạn Liễu Như vẫn không chịu buông tha cho Mặc Kỳ Tuyết. Đã biết một tý là phải biết cho hết tường tận. Thật là đau đầu mà.
Liễu Như thật sự muốn biết lý do tại sao Mặc Kỳ Tuyết lại thích Cao Việt Xuân mà giày vò Mặc Kỳ Tuyết cả đêm:
- Cậu kể cho tớ nghe lần đầu tiên cậu gặp học trưởng Cao đi. Đi mà đi mà. Rồi còn thích thì phải có lý do hay sự kiện gì nữa. Mau kể mau kể đi.
Mặc Kỳ Tuyết đành bất lực trả lời, thôi thì đã nói ra thì nói cho trót. Cô nhắm mắt lại hồi tưởng cảnh tượng trong quá khứ:
- Lần đầu tiên tớ gặp thì tớ đã ghét anh ấy.
- Ủa, sao ghét?
- Tại vì hồi đó tớ hay gặp những cậu ấm cô chiêu cứ dựa vào gia thế mà làm xằng làm bậy nên tớ không thích tiếp xúc với những tiểu thư hay thiếu gia nhà giàu đâu, tất nhiên là trừ Liễu Như cậu. Lần đầu tiên tớ gặp đã thấy Cao Việt Xuân đang mắng một cô người hầu trong nhà.
Mặc Kỳ Tuyết nhẹ nhàng kể tiếp:
- Lúc đó cứ tưởng học trưởng cũng y như thế, kiêu căng, ngạo mạn, không biết tôn trọng và yêu thương người khác. Nhìn thấy cảnh đó thì cậu có ghét hay không?
Liễu Như hưởng ứng giơ tay nắm thành quyền:
- Nếu là tớ chắc tớ sẽ xông lên bảo vệ cô người hầu đó và đấm hắn một cú.
- Haha, đấy. Dù không biết sự thật thế nào mà tớ đã ghét anh ấy. Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-hon-uoc-lao-cong-cau-tha-thu/2812117/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.