Trước cửa studio Bích Lam
Cao Việt Xuân đột ngột từ trên xe bước xuống làm cả đám người trong Bích Lam phải sững sờ. Bọn họ nháo nhào cả lên không biết chuyện gì đang xảy ra sau khi thấy tên đại thiếu gia này đang ôm một bó hoa hồng tình yêu đến.
- Ôi trời đất ơi. Anh ta sao lại đến đây? Bó hoa đó tặng ai vậy?
- Không lẽ hắn để ý ai đó trong này?
- Không. Không. Tôi nghĩ khả năng cao hơn là hắn đến tặng cho Tuyết Tuyết?
- Hả? Cái gì? Không phải bọn họ đã ly hôn rồi sao?
Việt Bân thấy cảnh đó thì giật mình. Trực giác của anh ta phán đoán rằng tên khốn họ Cao đến đây muốn nối lại tình xưa với Tuyết Tuyết yêu dấu.
- Đồ khốn khiếp. Muốn nối lại tình xưa với nữ thần của chúng tôi sao? Mơ đi con ạ.
Lúc Việt Bân đang run người với ánh mắt tức giận chuẩn bị xông xuống dưới sảnh đấm cho tên cẩu nam kia một trận thì bất chợt một bàn tay ở phía sau vỗ vào vai hắn. Việt Bân giật mình bất ngờ quay ra đằng sau như bị ai đó tập kích. Khi quay ra đằng sau thì thở phào:
- Hú hồn. Tôi tưởng ai, hóa ra là tỷ à.
Nhan tỷ ánh mắt nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt của Việt Bân:
- Cậu nhìn thấy rồi chứ? Cậu có cùng suy nghĩ với tôi không?
Hai người họ bốn mắt nhìn nhau như thể tâm linh tương thông, chỉ cần trao đổi qua ánh mắt có thể hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-hon-uoc-lao-cong-cau-tha-thu/2812073/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.