Sáng sớm hôm sau,Tình Tình không thể ngờ được cô bị Mộ Dung Trần ôm vào trong ngực thếnhưng lại ngủ rất ngon đến tận khi trời sáng mới tỉnh, mà cái người tốihôm qua ôm cô ngủ, lúc này đã sớm không thấy bóng dáng đâu hết.
Cô đưa mắt quan sát khắp mọi nơi, trong căn phòng quen thuộc, chỉ có một mình cô ở đây mà thôi.
Kéo chăn trên người ra, muốn ngồi dậy, lại phát hiện khi nằm thì hông không đau, nhưng vừa cử động thì lại động đến chỗ bị thương vì vậy đành phảinằm lại trên giường.
Đưa tay sờ sờ vào chỗ đau kia, chỗ bị sưngtối hôm qua hình như cũng tiêu đi nhiều, nhưng mà vẫn rất đau, chắc phải mấy ngày nữa mới có thể tốt hơn được.
Chỉ là, bây giờ không phải là lúc lo lắng đến việc đau lưng, cô nằm ở trên giường, nhìn đồng hồtrên tường, chợt nghĩ đến lúc này mọi người trong nhà Mộ Dung nhất địnhđã dậy rồi, hơn nữa tối hôm qua người giúp việc trong nhà thấy Mộ DungTrần ôm cô trở về nên đoán chằng mọi người đã sớm biết hết rồi.
Trời ạ, cô còn chưa chuẩn bị xong tâm lý để đối mặt với bọn họ, hơn nữa, tối hôm qua nàng ném em trai của Mộ Dung Trần sang một bên sau đó lại bị Mộ Dung Trần lôi đi nên quên mất không gọi điện thoại cho cậu ta, hi vọnglà cậu ta sẽ không tức giận?
Nghĩ đến đây Tình Tình liền thử ngồi dậy, nhưng lại thấy vô cùng đau đớn, đau đến trắng bệch cả mặt.
Chỉ là hiện tại cô không thể quản được nhiều như vậy, gắng gượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-doat-tinh-bao-boi-em-dung-mong-chay-thoat/528975/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.