Hai người cùng nhauđi đến lầu 41, dọc theo đường đi, bởi vì hai người vì cái nắm tay vừarồi mà lúng túng, không biết phải nói gì nữa.
Ra khỏi thang máy,là vài nhân viên cấp dưới đang đợi thang máy, tất cả đều giật mình nhìnChương tài tử cùng một cô gái mặc trang phục công sở đi về phía phònglàm việc của Tổng giám đốc, mà mấy nhân viên lâu năm ở công ty vừa gặpTình Tình, mắt như thể rớt xuống đất.
Không để ý đến mọi người đưa ánh mắt tò mò, Tình Tình ưỡn ngực, mắt nhìn thẳng mà qua, cô cũng chẳng tìm họ, sợ cái gì?
Gõ cửa, thư ký Chương liền dẫn Tình Tình vào cửa.
Lần nữa đi vào phòng làm việc vừa quen thuộc vừa xa lạ này, trong lòng Tình Tình khẩn trương, hai chân khẽ run rẫy, thật là có gì đó không đúng.
Vừa gọi cửa, liền nghe được giọng nói của một người ngỡ chỉ được nghe trong mộng, Tình Tình liếc anh một cái, trong phòng làm việc là một không khí vô cùng ấm áp, áo khoác của anh móc lên ghế, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh ngọc.
Thấy thư ký Chương dẫn người đi vào, thậm chíngay cả nhìn cũng không nhìn, anh chỉ lo nói điện thoại, thỉnh thoảngcòn lật xem tài liệu.
Thư ký Chương mời Tình Tình ngồi xuốngsofa, thư ký phía ngoài liền đem ly nước lọc vào. Thư ký Chương thấy MộDung Trần bận rộn, thuận tay lấy một quyển tạp chí từ giá sách đưa choTình Tình, sau đó liền đi ra ngoài.
Cửa đóng lại, bây giờ trongphòng làm việc của Mộ Dung Trần chỉ còn lại hai người bọn họ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-doat-tinh-bao-boi-em-dung-mong-chay-thoat/528969/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.