Mặt mày tương tự, tuổi tác tương đồng, không thể nào, không thể nào! Nhưngmới vừa rồi phía sau lưng ông truyền đến một tiếng gọi "chị", chẳng lẽông nghe nhầm, ông còn chưa bị điếc kia mà. Hơn nữa ông là người xemtiếng Anh là tiếng mẹ đẻ, một tiếng gọi kia làm người ta kinh hãi.
Cái gì muốn nói cũng không cần phải nói, ông cũng biết người đàn ông trước mắt đang dùng ánh mắt hoảng hốt nhìn ông.
Nhưng ai có thể tới nói cho ông biết, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Tại sao có thể như vậy?
Hiện tại Tiết Thiệu Trạch sợ tất cả chỉ là cơn mộng.
"Chị, người đàn ông này tại sao lại ở chỗ này?" Cho dù là lần đầu tiên cùngTiết Thiệu Trạch đối mặt, nhưng Thẩm Diệu Dương đã nhận ra được ôngchính là người đàn ông ngày xưa đã nhẫn tâm từ bỏ vợ và con cái củamình.
Nhưng người đàn ông này tại sao lại ở đây? Ông làm sao có thể lại xuất hiện tại nơi này? Chẳng lẽ là cậu đang nằm mơ sao?
Sau khi kinh ngạc, Thẩm Diệu Dương lấy lại tinh thần, đưa tay muốn kéo Tình Tình đi, nhưng khi tay cậu vừa muốn đụng tay Tình Tình thì Tiết ThiệuTrạch còn nhanh hơn cậu một bước đem Tình Tình kéo về bên cạnh mình,"Không được đụng con gái của tôi."
"Cô ấy không phải là con gáiông, ông buông tay cô ấy ra." Thẩm Diệu Dương bước lên trước mặt TiếtThiệu Trạch, trực tiếp cãi lại.
"Nó không phải là con gái củatôi, chẳng lẽ là con gái của cậu?" Tiết Thiệu Trạch nhìn chằm chằm vàomặt của Thẩm Diệu Dương, gương mặt Tình Tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-doat-tinh-bao-boi-em-dung-mong-chay-thoat/528956/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.