Chương trước
Chương sau
" Tiết Tình, cô cũng thật là quá đáng!"
Một giọng nói tức giận từ phía sau truyền tới, Tình Tình mặt đang chôn ởgiữa hai đầu gối liền ngẩng lên. Lập tức nhìn thấy gương mặt tức giậncủa Mộ Dung Cầm.
Tình Tình cũng không rõ chuyện gì nhìn cô ta tức giận xông lại đây, đang muốn hỏi có chuyện gì thì bị Mộ Dung Cầm hunghăng ném lên người một quyển tạp chí mà cô ta đang cầm trên tay.
"Mộ Dung Cầm, cô có ý gì?" Tình Tình không có thời gian để xem tạp chí từđang trên người mình rơi xuống, cô lui về phía sau hai bước tựa vàothành cầu.
Kể từ khi kết hôn cùng với Mộ Dung Trần cô tự nhậnthấy là mình chưa từng có đắc tội với cô ta, hai người cho dù có xuấthiện cùng một lúc, cũng là cô ta chủ động khơi mào trước.
Gầnđây, cô ta không phải đang chuẩn bị đính hôn cùng với Bách Lâm sao? Côta nên thấy vui mừng mới đúng chứ! Tại sao lại mang tức giận không giảithích được bộc phát trên người của cô.
"Có ý gì? Tiết Tình, côkhông cần phải giả vờ như vậy!" Trên mặt Mộ Dung Cầm vừa nổi giận lạicòn có chút không cam lòng, hơn nữa còn là oán hận cùng với bất mãn.
"Tôi đến cùng là đã làm cái gì?" Tình Tình cũng không sợ Mộ Dung Cầm, chỉ là không muốn cùng với cô ấy có quá nhiều tranh chấp thôi!
"Làm cái gì? Cô trái lại đã quăng mặt mũi của mình đi không còn một mảnh đấy!"Mộ Dung Cầm cười lạnh nói: "Cô cũng đã kết hôn với anh Tư lâu như vậy,tại sao còn không bỏ qua cho Bách Lâm? Biết rất rõ ràng chúng tôi lậptức sẽ đính hôn, tại sao còn cùng anh ấy dây dưa không rõ? Tiết Tình, cô nghĩ rằng người nhà Mộ Dung chúng tôi dễ bị khi dễ như vậy sao ?"
"Cô không được ăn nói lung tung!" Tình Tình mở miệng phủ nhận, cô căn bảnkhông biết Mộ Dung Cầm nói vậy là có ý gì, cô lúc nào thì cùng với BáchLâm dây dưa không rõ rồi hả? Trừ lần trước gặp mặt một lần ở ngoài, bọnhọ ngay cả điện thoại cũng không có gọi bao giờ. Mộ Dung Trần hiểu lầmcô như vậy cũng coi như xong, tại sao Mộ Dung Cầm cũng nói cô như vậy?
"Tôi nói lung tung? Cô có mắt lại không thấy chuyện của mình làm hay sao?Chẳng lẽ người bên trong này không phải là cô hay sao?" Mộ Dung Cầm ngồi xuống nhặt quyển tạp chí màu sắc rực rỡ lên đưa tới trước mắt TìnhTình.
Nhìn vào đó Tình Tình liền trợn to hai mắt, giật mình nhìnhình ảnh mình và Bách Lâm đang ôm nhau sao lại xuất hiện trên bìa củaquyển tạp chí náy đã thế bên trên còn đề rõ: "Tứ thiếu phu nhân của nhàMộ Dung lén lút đi gặp người tình cũ"
Đó không phải là lần trướccô và Bách Lâm gặp nhau ở trà trang kia hay sao? Tại sao lại có thể bịchụp ảnh được? Hơn nữa còn lên cả loại tạp chí lá cải này ?
Hìnhchụp trông rất thân mật, nhưng mà lúc ấy cô và Bách Lâm chỉ nhẹ nhàng ôm tạm biệt một cái mà thôi. Rốt cuộc là ai đang hãm hại cô?
Côthật nhanh mở ra trang nội dung, bên trong tường tận ghi chép chuyệntình của cô và Bách Lâm trước kia như thế nào, cùng với nguyên nhân gảvào nhà Mộ Dung ra sao. Lại còn dám nói cô vì muốn gả vào nhà Mộ Dungvừa có tiền tài vừa có gia thế mà đi tính kế tứ thiếu của nhà Mộ Dungchính là Mộ Dung Trần, từ đó hủy bỏ hôn ước với vị hôn phu Dương Báchlâm. Sau khi gả vào Hào Môn lại phát hiện không thể dứt bỏ được ngườitình cũ nên lén chạy ra ngoài ước hẹn, rất nhiều lời hay ý đẹp miêu tảcô giống như người đàn bà đang yêu đương vụng trộm vậy.
Thậm chícòn phỏng vấn thêm mấy người mặc đồng phục làm việc tại trà trang, côcăn bản đối với những người đó một chút ấn tượng cũng không có, nhưngmỗi người bọn họ đếu nói với ký giả là mình biết tứ thiếu phu nhân củanhà Mộ Dung lại còn nói cô thường xuyên cùng Dương tiên sinh kia đến trà trang của bọn họ uống trà.
Có trời mới biết, đó là lần đầu tiêncô đến chỗ đó, một lần duy nhất lại bị người ta bắt được điểm yếu rêurao liên tục không ngừng.
Thậm chí lại còn có người ra ngoài đường nói trước kia cũng đã gặp bọn họ ước hẹn tại chỗ nào đó . . . . . .
Cuối cùng, ký giả trong tạp chí kết luận là tứ thiếu phu nhân của nhà MộDung chẳng những là thiên kim tiểu thư Tiết gia mà còn là một người phụnữ rất có đầu óc cũng rất có tâm cơ cho nên đường đường là Phó Tổng giám đốc cao quý ưu nhã của tập đoàn Mộ Dung mới có thể trong thời gian ngắn như vậy mặc cho cô định đoạt, thậm chí nguyện ý cưới cô vào cửa.
Đây được coi là cái gì?
Cô không muốn phủ nhận chuyện mình gặp mặt Bách Lâm. Tuy nhiên cũng khôngmuốn giải thích vấn đề này, nếu có nói ra sẽ có mấy ai nguyện tin tưởngcô chứ? Huống chi còn là Mộ Dung Cầm đang nổi giận đùng đùng đây.
Cô cùng với Bách Lâm gặp mặt là sự thật, bọn họ ôm nhau cũng là sự thật,nhưng mà sự thật cũng không phải như trên tạp chí viết bọn họ vụng trộmhẹn gặp nhau như thế.
"Tôi và Bách Lâm thật sự không có cái gì,chúng tôi chỉ là ở chung một chỗ uống trà mà thôi. Không tin cô có thểhỏi Bách Lâm." Tình Tình khép lại quyển tạp chí kia, cúi đầu mở miệngnói, giọng nói thốt ra vô cùng nhỏ.
Giải thích như vậy thật không có bất kỳ ý nghĩa gì? Nhưng mà, dù cho thật không có ý nghĩa, Tình Tình cũng không muốn Bách Lâm phải chịu những tai bay vạ gió này.
Anh cùng với cô cũng được coi như là những người bị hại?
"Không có gì mà lại ôm như vậy? Thế phải làm gì mới gọi là có cái gì? Để chotôi tự mình bắt gian tại giường sao? Tiết Tình, tôi chưa bao giờ nghĩ cô là một người phụ nữ không biết xấu hổ như thế. Làm ra chuyện khiến nhàMộ Dung mất mặt như vậy? Tôi thật sự đã xem thường cô rồi ! Cô đừngquên, Bách Lâm sẽ phải lập tức đính hôn với tôi, về tình về lý, về sauanh ấy đều phải theo tôi gọi cô một tiếng" chị dâu", nhưng mà, các ngươi bây giờ đang làm cái gì?"
"Mộ Dung Cầm, cô đừng có ngậm máu phun người! Tôi nói rồi tôi và Bách Lâm là trong sạch, đó chính là trongsạch đấy! Có tin hay không thì tùy cô!" Tình Tình cắn môi, không muốn vì chuyện này mà gây gổ với Mộ Dung Cầm vì dù cô có nói gì thì cô ta cũng sẽ không tin tưởng!
"Tiết Tình thái độ cô như vậy là có ý gì?Nếu quả thật là trong sạch, tại sao cô phải tránh đi? Có bản lĩnh thìnói cho rõ ràng đi?" Mộ Dung Cầm kéo cánh tay của cô không để cho cô đi!
"Nếu quả thật là trong sạch, tại sao còn có thể có bức ảnh như vậy? Nếu nhưLão Thái Gia thấy được sẽ không biết sẽ nổi cơn thịnh nộ gì! Tứ thiếuphu nhân, cô thật là được đấy, mới vừa vào cửa nhà Mộ Dung chúng tôi đãgây ra tin tức lớn như vậy, Tứ thiếu gia thật sự là phí công đi thươngyêu cô rồi!"
Lâm Thục Mẫn vẫn nhìn Tình Tình không vừa mắt nhưng không có cơ hội chế nhạo cũng đi theo đến đây.
Con gái của bà ta chuẩn bị đính hôn trong nay mai, tin tức cũng công bố rangoài rồi, lại xảy ra chuyện như vậy, người mất thể diện lớn nhất khôngphải chính là Nhị phu nhân bà đây sao!
"Mộ Dung Cầm, cô buông tôi ra! Tôi nói rồi, chuyện tôi chưa từng làm thì tôi sẽ không thừa nhận!"Tình Tình không nghĩ tới sức lực của Mộ Dung Cầm lại lớn như vậy, cô đẩy thế nào cũng không ra.
"Chuyện mất mặt như vậy, nếu như khôngphải là bị vạch trần rõ ràng thì người bình thường ai cũng sẽ không thừa nhận. Tứ thiếu phu nhân, tôi cũng muốn xem xem Tứ thiếu gia sau khibiết được sẽ xử lý chuyện này như thế nào?" Lâm Thục Mẫn nhất quyếtkhông buông tha nói vào.
"Tôi không muốn giải thích với cácngười, buông tôi ra, buông tôi ra. . . . . ." Tình Tình hét lớn như vậylàm người giúp việc trong nhà đứng ở cách đó không xa nhìn mấy vị chủ tử này cũng không biết nên phải giúp người nào.
"Cái người phụ nữđê tiện này, Cầm nhi, không được buông cô ta ra, hôm nay nếu cô ta không giải thích cho rõ ràng thì cũng đừng nghĩ trở về phòng." Lâm Thục Mẫnlần này đã quyết tâm muốn gây khó dễ Tình Tình. Sau khi thấy Mộ Dung Cầm buông tay thì bà ta liền kéo cánh tay kia của Tình Tình lớn tiếng trách mắng.
"Buông tôi ra, tôi không muốn nói với các ngươi, buông tôi ra. . . . . ." Tình Tình cả người lúc này đã đại loạn, lại bị Lâm ThụcMẫn nắm tay đau như vậy, không kìm được chảy nước mắt.
Còn có cái gì để giải thích đây? Cô đã hiểu được cái gì gọi là "Lời người đángsợ", cũng hiểu cái gì gọi là""tam sao thất bản" một đồn mười, mười đồntrăm" .
Tại sao, tại sao lại muốn cô thừa nhận những chuyện nhưvậy? Cô cái gì cũng không có làm, tại sao muốn đối xử với cô như thế?Chỉ bằng một tấm hình như vậy nhất định phải định tội của cô sao?
"Cô đừng mơ tưởng. . . . . ."
"Mẹ, thôi đi, cũng không nên làm quá." Mộ Dung Cầm thấy Tình Tình khóc, ýthức được mình và mẹ của mình làm vậy thật sự là quá tùy hứng, vội vàngmuốn khuyên bà ta.
"Cầm nhi, con thật là một đứa nhỏ ngốc! Người ta đã khi dễ trèo lên đầu con như vậy mà con vẫn còn nghĩ cho cô ta?"
"Mẹ, chúng ta làm vậy cũng không hay lắm?"
"Lâm Thục Mẫn, cái người này muốn làm gì?" Sau khi nghe được người giúp việc hồi báo Thái Chi Lan lập tức mang theo Cổ Quản gia đi đến, thấy TìnhTình bị khi dễ trên mặt đều là nước mắt thì cảm thấy rất tức giận.
"Lập tức buông Tình Tình ra!" Uy nghiêm của bà chủ trong nhà không phải làgiả, Lâm Thục Mẫn không tình nguyện cũng chỉ có thể buông ra.
"Tình Tình, con có sao hay không?" Thái Chi Lan đau lòng nhìn cô gái nhỏ khóc đến mức độ này muốn ôm cô lại bị cô tránh ra.
"Mẹ, thật xin lỗi, con xin phép về phòng trước !" Lấy được tự do Tình Tìnhthật không có biện pháp đối mặt với nhiều cặp mắt như vậy, cô bây giờchỉ muốn trốn trong mai rùa người nào cũng không muốn nhìn, cái gì cũngkhông muốn nói.
Nói xong câu đó, Tình Tình dùng hết hơi sức chạy về, nước mắt tung bay trong không khí rét lạnh. . . . . .
Đầu của cô thật là đau, tâm cũng thấy lạnh. . . . . .
Có phải nguyên nhân bây giờ đang là mùa đông hay không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.