"Tôi ở trên đường gặp phải Âu giáo sư nên cùng anh ấy đi ăn cơm tối, sau đóanh ấy nói mời tôi uống rượu. . . . . ." Tình Tình cắn răng nói. Chuyệncô và Bách Lâm gặp mặt cũng không cần nói ra bằng không anh mà biết thìkhông biết lại phản ứng như thế nào.
"Cậu ta nói mời em đi uốngrượu, em cũng phải đi sao?" Mộ Dung Trần bừng lên lửa giận nói:"Tôi nghĩ chắc không chỉ là cùng Âu Thánh Nguyên đi uống rượu thôi đâu? Trước khi gặp A Nguyên em đã gặp phải người nào, em không định nói cho tôi biếtphải không? Hả?"
"Tôi đi gặp Bách Lâm đấy, vậy thì thế nào?" Tình Tình không nhịn được cũng nói to lên. Hốc mắt vì uất ức mà dâng đầynước mắt nhưng cô cố gắng không để cho nó rớt xuống.
Bọn họ chỉlà gặp mặt mà thôi cũng không có làm chuyện gì cả? Anh tại sao dùnggiọng điệu đó chất vấn cô giống như cô đã làm chuyện gì thật có lỗi vớianh vậy?
"Sau lưng tôi, đi gặp người tình cũ, rốt cuộc cũng chịu thừa nhận rồi?"
Tình Tình lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt anh mặt âm trầm như thế, môi mím lại thành đường thẳng theo trực giác liền muốn chạy ra ngoài.
Côcũng biết anh bị cô chọc cho tức giận, chọc giận anh đối với bản thân cô thật không tốt tí nào. Mà cô cũng không muốn gây gổ với anh, cũng không muốn rơi vào tình huống này. Lửa giận của anh bình thường còn bao hàmmột tầng ý tứ khác. Mà cô bình thường đã không chịu nổi lửa giận của anh rồi.
Mộ Dung Trần bước lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-doat-tinh-bao-boi-em-dung-mong-chay-thoat/528920/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.