Đứng ở trong sân lớn, hương hoa thoang thoảng khắp nơi, mây ở chân trời mờ ảo như sương khói, trong lòng Mộ Dung Khiêm cảm thấy lạnh lẽo. Anh cảm thấy từ đầu đếncuối mình không thể nào dung hòa với gia tộc này.
Khi còn nhỏ,anh bị đưa về nhà Mộ Dung, anh không hiểu, tại sao mẹ chưa bao giờ ômanh, cũng chưa bao giờ âu yếm nhìn anh, ngay cả đánh mắng anh dường nhưcũng trở thành một hành động xa xỉ với bà, anh thấy được, ngoại trừkhinh thường, cũng chỉ là khinh thường.
15 tuổi năm ấy, lúc chavà người mẹ mà anh đã gọi suốt 10 mấy năm gây gổ, anh mới biết được thân thế của mình, bừng tỉnh, đồng thời hiểu ra, trong lòng chợt cảm thấylạnh lẽo.
Anh là con riêng bên ngoài của Mộ Dung Hàng Phong vớingười phụ nữ khác. Mẹ của anh chẳng qua chỉ là một diễn viên hạng ba màthôi, bà lại ngây thơ cho rằng lấy Mộ Dung nhị thiếu gia, với dung mạovà tuổi tác còn trẻ của bà có thể mẫu bằng tử quý, có thể trở thành vợcủa thiếu gia nhà có tiền, tiền bạc, địa vị sắp có trong tay.
Nhưng bà nào biết nhà giàu đâu phải dễ dàng tiến vào, đến cuối cùng, ngay cảđứa con trai duy nhất cũng bị mang đi, chỉ vì một câu nói của Mộ Dunglão thái gia: “ Không phải là con dâu do Mộ Dung gia cưới hỏi đàng hoàng thì không có tư cách nuôi cháu nội của nhà Mộ Dung” Trời định kiếp nàybà chỉ có thể là một người tình, thậm chí đáng buồn hơn là không thể gặp mặt con trai mình.
Cuối cùng, bà trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-doat-tinh-bao-boi-em-dung-mong-chay-thoat/528870/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.