Mộ Dung Trần vừa mớibước vào cửa phòng của mình, cũng cảm thấy có điều gì đó không bìnhthường, trong không khí hình như có mùi thơm thoang thoảng, từ khi anhbước vào cửa đến nay, mùi thơm này cứ quẩn quanh chóp mũi của anh.
Rất quen thuộc, giống như mùi của cô ấy! Không phải anh trúng độc quá sâuđấy chứ! Bây giờ lại nghĩ đến khuôn mặt nhỏ bé của cô.
Tiết Tình Tình! Anh không ngờ cô lại là con gái của Tiết Thiệu Trạch! Chỉ là, làcon gái của ai không quan trọng, quan trọng chính là anh nhất định phảilấy được cô.
“Ưm…” Tiếng rên rỉ tinh tế từ cánh môi mềm mại củacô phun ra, lễ phục màu trắng trên drap giường màu đen bị nhàu nhỉ, gòmá trắng noãn của cô ửng hồng nhàn nhạt, vì dung mạo cô thanh lệ nêncàng tăng thêm vài phần quyến rũ.
Thanh âm tinh tế đó, làm choMộ Dung Trần hiểu ngay mùi thơm này từ đâu mà đến. Trong phòng của anhcó người, hơn nữa còn là phụ nữ.
Anh bước xuyên qua tấm bình phong, nhìn người đang nằm trên giường lớn, hóa ra là cô….
Là cô gái sau lần gặp gỡ tối nay, trong lòng anh vẫn nhớ đến.
Lễ phục trắng trễ cổ, làm lộ ra chiếc cỗ trắng noãn mảnh khảnh, xương quai xanh hoàn mỹ, không đeo bất kì món trang sức nào. Đôi tay mảnh khảnhkhông ngừng gợi lên động tác trêu chọc, làn váy tựa hồ chỉ bao bọc đượcmông nhỏ xinh đẹp. Cặp đùi cân xứng kích thích thị giác của anh. Giàycao gót đặt ngay ngắn ở bên giường, xem ra đã có người dọn dẹp, đôi chân trắng noãn nghịch ngợm, các đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-doat-tinh-bao-boi-em-dung-mong-chay-thoat/266303/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.