Để mọi người đợi lâu, thật xin lỗi! Quả tình cuốn này đã phải thiên hô vạn hoán đình đám dữ lắm mới xuất bản được. Om lâu như vậy, thật cũng lo lo, e văn phòng và các bạn độc giả không thèm thông cảm cho nữa, chịu đựng được tánh bê tha của tôi, mọi người thật là tốt bụng quá, từ sau xin hứa sẽ không kiếm cớ vậy nữa.
Văn này lúc viết đã bị bí ghê gớm, lâu lắm không viết A Cận, ngượng tay a. Mà nữa, nhà có con mọn, thời gian tâm trí đều bị phân tán ít nhiều. Mới nghĩ, thật đáng sợ, viết từ ngày thiếu nữ đến giờ thành thiếu phụ. Nghĩ kĩ rồi, thật hạnh phúc, viết từ hồi đó tới giờ, các bạn vẫn ở bên tôi.
Thời gian tôi dành để viết về anh em “Thạc quả Cận tồn” là lâu nhất, lòng cũng có nhiều tình cảm, nhiều khi buồn tay tự nhiên lại muốn viết về họ, rồi thấy nhớ nhớ, giống như đã thành thói quen mất rồi, không viết thấy khó chịu, viết dài quá tự mình lại phát hoảng. Cuốn tục này, tôi đã giữ trong lòng rất lâu. Vốn muốn nói, nếu các bạn đọc thấy phần truyện này có đôi chỗ không thống nhất với phần trước, mong hãy rộng lòng thứ lỗi, vì khi viết cuốn tục, tôi không hề mở cuốn trước ra coi lại, sợ đọc rồi là tiêu luôn tự tin viết tiếp, ha ha ha~
Cơ mà cuối cùng, dưới sự hối thúc của anh chị em tiểu biên tập và sự cổ vũ của bạn bè, sách đã viết hoàn. Tuy lúc viết cũng lo lắng nhiều, dù sao so với cuốn đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-diem-tuc/202968/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.