"Con mẹ nó, em đừng giả vờ nữa. Vai diễn bông hoa yếu mềm của em đã vô cùng tròn vai rồi. Nếu không bắn thì chúng ta cùng nhau đắp mộ cuộc tình đấy." Mạc Tử Khiêm lên tiếng vạch trần đoá bạch liên giả dối kia. 
Thật ra lúc cứu cô ở khách sạn, anh đã vô tình nhìn thấy một cây súng ở dưới cổ chân. Có lẽ do vị trí khá đặc biệt nên những người khác khó lòng mà phát hiện. 
"Đưa đây." Lăng Tiêu Nhiên có chút hoảng hốt. 
Cô không ngờ tên đàn ông này lại biết chuyện cô có thể dùng súng. Nhưng xem ra bây giờ chẳng phải thời gian để chần chừ, mọi hành động phải được diễn ra nhanh gọn hơn đã. 
Lăng Tiêu Nhiên giơ súng, bắn vào cửa kính của chiếc xe đang chèn ép bọn họ bên trái. Cửa kính vỡ tung, lộ ra một đám đàn ông lực lưỡng ngồi đó, bọn họ nhìn chằm chằm vào Mạc Tử Khiêm. Chúng vừa tính giơ súng bắn anh liền bị cô bằng một viên đạn bắn thủng bánh xe. 
Chiếc xe đó bị tuột lại phía sau làm ùng ứ cả một đoạn đường. 
"Xe anh là xe chống đạn nhỉ?" Lăng Tiêu Nhiên giương mắt nhìn người đàn ông phía trước. Đó không phải một câu hỏi mà đã trở thành một câu khẳng định chắc nịch. 
"Đúng rồi, ngầu lắm nhỉ?" Mạc Tử Khiêm nghe xong liền cười trừ đáp. Vốn dĩ hôm nay anh ta nên mang theo một tên tài xế rồi giở trò anh hùng cứu mỹ nhân. Bây giờ như thế này thì thật khó lòng hành động cho vị anh hùng này. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-co-lang-em-chay-khong-thoat/2963432/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.