"Cô ấy là vị tiểu tổ tông nhà tôi, con chó như cậu còn không mau biết điều mà né xa ra " Andrew tức điên mà hét lên. 
Nếu tên bạn thân của anh ta vẫn không biết trời cao đất dày mà động tới cô gái này, chắn chắn nhiều chuyện không hay sẽ xảy đến với anh ta mà Andrew chắc chắn cũng không tránh khỏi liên lụy. 
"Người trong lòng của cậu à?" Brendan có chút khó hiểu. Dù sao có lẽ chỉ có cách giải thích đó mới chính là cách hợp lí nhất hiện tại đi. 
"Tôi có ăn gan hùm mới dám để mắt tới cô ấy." 
"Đủ rồi, đừng nhiều lời nữa. Có tránh đường không thì bảo." Lăng Tiêu Nhiên ở phía sau dường như đã mất hết kiên nhẫn mà lên tiếng. 
"Brendan, mau tránh ra." Dường như nhìn thấy vị tổ tông sau lưng mình đã không vui, Andrew liền khẩn trương lên tiếng. 
Có lẽ cho Brendan cũng không muốn đụng đến người của bạn mình nên cũng đồng ý rút quân. 
Sau ngày hôm nay Brendan liền cảm thấy sau này tốt nhất đừng nên động đến cô gái này nữa, dù sao động cũng không đến được. 
Andrew đưa Lăng Tiêu Nhiên về đến nhà đã là gần nửa đêm. Thượng Uyển vẫn còn sáng, dường như người trong đó vẫn còn thức. 
Andrew bấm chuông, người mở cửa là Cung Kiều Hân. 
"Ồ, sao lại là cậu?" Cung Kiều Hân có chút hiếu kì. Tên ngoại quốc này bình thường làm việc rất khá, vậy mà hôm nay tự động tìm đến đây chắc hẳn là có việc gấp rồi. 
"Cô cả, tôi đưa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-co-lang-em-chay-khong-thoat/2963410/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.