"Thuốc đã được tiêm vào, dồn hắn lên tầng 40!" Giọng nói lạnh lùng ra lệnh thông qua bộ đàm, lập tức, vòng vây ở dưới lầu và trên lầu bắt đầu tấn công từ hai mặt...
++++
Bên ngoài mưa rất lớn, giống như ông trời đang trút hết xuống, trút xuống một chiếc xe thể thao Porsche đang lái xe ra khỏi bãi đậu xe dưới lòng đất.
Lăng Vi Tiếu chạy đến cửa chính của khách sạn, muốn ngăn chiếc xe lại, nhưng cô đến chậm một bước, chỉ có thể trơ mắt nhìn Thẩm Quân Hãn lái xe chạy qua người mình, bọt nước vô tình bắn lên thấm ướt hết người cô.
Lăng Vi Tiếu nhìn bộ dáng nhếch nhác của mình, khóe miệng lộ ra nụ cười chua xót, hốc mắt dần phiếm hồng, một giọt nước mắt ấm áp hòa cùng những giọt mưa lạnh giá chảy xuống gò má...
Chẳng lẽ... Những lời yêu thương chỉ đến thế thôi sao?
Càng nghĩ nụ cười chua xót ở trên môi càng đậm, bỗng nhiên cô nghi ngờ không biết vì bản thân quá cố chấp, hay vì cô yêu anh chưa đủ.
Lăng Vi Tiếu xoay người đi vào khách sạn, sau khi bước ra khỏi thang máy tầng 39, cả người vô lực, lết cơ thể nặng trĩu đi về phía gian phòng của mình, vẻ mặt ẩn nhẫn bi thương, đôi tay lạnh cóng nắm chặt điện thoại, nhìn dòng chữ vừa mới gõ trên màn hình, do dự, ấn xuống nút gửi đi.
【Em chờ anh quay lại!】
Lăng Vi Tiếu nhìn mấy chữ vừa gửi đi, khóe miệng nhếch lên nụ cười tự giễu, móc thẻ phòng ra đặt lên khóa cửa cảm ứng, nghe được tiếng mở cửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-mon-cam-sung-cham-thuong-hoan/532583/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.