Chương trước
Chương sau
E&B: Strangers Ex
Thuỷ Ân Trạch đã gặp mặt Diêm gia, Diêm Thiếu Liệt cũng muốn chuẩn bị đi bái kiến ba vợ mẹ vợ đại nhân. Anh còn lét lút gọi điện thoại cho Cố Quân Viêm, hỏi thăm anh em đồng hao* thỉnh giáo bố mẹ vợ yêu thích cái gì. Cố Quân Viêm nói cho anh biết ba vợ thích trà thích tranh vẽ hoa, không thích rượu, về phần mẹ vợ đại nhân thì cực kỳ thời thượng vả lại còn là phụ nữ vô cùng biết thưởng thức. Rốt cuộc muốn đưa cái gì còn phải tự thân Diêm Thiếu Liệt chọn.
[ Anh em đồng hao: những người cùng làm rể một gia đình, có vợ là chị em ruột, trong quan hệ với nhau. ]
Hơn nữa anh từ chỗ Cố Quân Viêm nghe được một tin tức, mẹ vợ đại nhân trước kia là một nữ diễn viên. Diêm Thiếu Liệt còn cố ý lên mạng tìm hiểu, nhưng mà tin tức về Ninh Tử Mị không nhiều lắm, anh nghĩ nhị thẩm cùng mẹ vợ tuổi sấp xỉ nhau có lẽ biết một ít nên liền đi hỏi Thu Đình Nhã, kết quả không ngờ nhị thẩm thực sự biết người này.
Thu Đình Nhã nói Ninh Tử Mị khi đó đặc biệt hồng, tương đương là đại minh tinh của hiện tại. Cái thời đó rất nhiều người thích bắt chước cách ăn diện quần áo như cô ấy, quả thực thời đại của nàng vô cùng yêu thích đồ thời thượng nên ai cũng bắt chước Ninh Tử Mị ăn diện. Chẳng qua cô vừa mới hồng thì liền ở ẩn, nghe nói là lập gia đình, sau đó không còn nghe tin tức gì về cô.
Khi nghe nói Ninh Tử Mị là mẹ ruột của Thuỷ Ân Trạch, hai mắt Thu Đình Nhã toả ra ánh sáng, trực tiếp nói muốn Diêm Thiếu Liệt giới thiệu cho nàng quen biết. Diêm Thiếu Liệt đưa mắt nhìn bộ dáng của nhị thẩm, hoàn toàn là bộ dạng thiếu nữ hiện đại nhìn thấy thần tượng sùng bái, xem ra theo đuổi ngôi sao không có liên hệ gì với tuổi tác cùng thời đại.
Anh cố ý gọi điện thoại cho Thuỷ Ân Trạch chứng thực việc này, nghe biểu hiện của Thu Đình Nhã thì Thuỷ Ân Trạch nói: ” Mẹ của em với nhị thẩm khẳng định sẽ hợp ý, chờ có cơ hội mời mọi người cùng nhau ăn bữa cơm.”
Sau đó Diêm Thiếu Liệt bắt đầu bận rộn chuẩn bị lễ vật tặng ba mẹ vợ, ba vợ thì đơn giản thôi, anh tìm Phong lão hỗ trợ làm một cái nghiên mực loại tốt nhất, Thuỷ Ân Trạch nhìn thấy cũng thích vô cùng. Diêm Thiếu Liệt lại kính nhờ Phong lão làm cho vợ một cái, nhưng mà anh lại mang đi cất kỹ trước, chờ tặng ba vợ xong thì ra ngoài lấy ra sau.
Về phần lễ vật cho mẹ vợ thì mới thật sự đau đầu, hễ rảnh một chút là anh chạy qua trung tâm thương mại nhìn xem các loại sản phẩm thời thượng, trang phục, đồ trang điểm, trang sức, chỉ cần là độ vật thích hợp cho phụ nữ đều nhìn tất. Nhưng nhìn nhiều như vậy vẫn cảm thấy không hài lòng, quả nhiên là đau đầu muốn chết luôn.
Cuối cùng Thuỷ Ân Trạch nhìn không nổi nữa, muốn giúp chọn nhưng bị Diêm Thiếu Liệt từ chối. Lý do của anh rất đơn giản, đây là lễ vật gặp mặt tặng mẹ vợ thì phải do chính mình chọn mới có thể xuất ra thành ý. Nghe anh nói xong, Thuỷ Ân Trạch không có giận dỗi ngược lại còn rất vui vẻ, bởi vì Diêm Thiếu Liệt muốn thể hiện thành ý cũng tốt, muốn lấy lòng mẹ mình cũng tốt, nguyên nhân cuối cùng đều bởi vì mình, anh để ý mình mới coi trọng lễ vật gặp mặt tặng cho mẹ như vậy.
Cuối cùng dưới sự chỉ điểm của Thuỷ Ân Trạch, Diêm Thiếu Liệt từ nước ngoài đặt một bộ châm cài tóc, tuy rằng không phải bản số lượng nhưng bộ châm cài này vô cùng đặc biệt. Nhà thiết kế sẽ căn cứ tên tiếng Anh viết tắt của khách hàng mà thiết kế, sau đó đem tên được thiết kế đính vào trong châm cài. Cho nên mỗi bộ châm cài là độc nhất vô nhị. Lúc đầu bản thiết kế có mấy chục mẫu, Diêm Thiếu Liệt với Thuỷ Ân Trạch cẩn thận chọn thật lâu mới xác định được kiểu dáng. Diêm Thiếu Liệt sử dụng loại kim cương cao cấp nhất để khảm, bởi vì chế tác hoàn toàn bằng thủ công nên quá trình chế tác lâu một chút, cho nên tạm thời Diêm Thiếu Liệt không có đi Thuỷ gia. Tuy Thuỷ Ân Trạch nói không sao, nhưng anh vẫn thấy là mang theo lễ vật tới bái phỏng mới là chính thức.
Tay không đi gặp mẹ vợ tương lai, lần sau mới có lễ vật bổ sung, đây là chuyện của kẻ ngốc cỡ nào mới làm ra được đây.
Chuyện Diêm Thiếu Liệt tính toán đến Thuỷ gia không có gạt người trong nhà, Thu Đình Nhã sau khi nghe xong cao hứng tột cùng, còn hỏi là anh có cần nàng đi cùng không. Diêm Thiếu Liệt nghe xong thì khoé miệng co rút liên tục, anh dám khẳng định mục đích của nhị thẩm không chỉ là bồi anh đi, mà là vì gặp “thần tượng” là mẹ vợ đại nhân của anh!
Cho nên không cần suy nghĩ liền từ chối, thời khắc mấu chốt như thế này không thể để nhị thẩm làm rối. Về sau có cơ hội thì giới thiệu nhị thẩm với mẹ vợ sau cũng không muộn.
Mà cha mẹ anh lại tương đối quan tâm anh tặng lễ vật gì cho ba mẹ vợ, bọn họ không hiểu rõ lắm gia cảnh của Thuỷ gia, nhưng Thuỷ Ân Trạch phát triển trong giới giải trí không tồi, Thuỷ gia nhất định là có tiền có của. Vì thế lễ vật đơn giản là không được, như vậy sẽ không đủ thành ý. Nhưng quá quý trọng cũng không được, miễn làm cho nhà người ta thấy áp lực.
Nghe xong Diêm Thiếu Liệt nói thì Triệu Chi Lâm gật gật đầu, cảm thấy lễ vật con trai chọn không tồi. Đối với thân phận diễn viên của Ninh Tử Mị cô cũng ngoài ý muốn, nhưng cô ra nước ngoài từ sớm cho nên không biết đến Ninh Tử Mị, kỳ thật số lượng tên minh tinh mà Triệu Chi Lâm có thể nói ra đếm không được mười đầu ngón tay.
Diêm lão gia tử lôi kéo tôn tử hỏi: ” Xem nhà bọn họ có tác phẩm Thuỷ lão lưu lại không, nhìn bọn họ có ý định bỏ buông được không, giá cả tuỳ bọn họ ra. Nhưng mà phỏng chừng lấy quan hệ của hai nhà chắc là bọn họ không cần tiền đâu, mà ta cũng không muốn lấy không đồ nhà người ta. Đến lúc đó con xem rồi quyết định, có cái gì yêu cầu thì cứ nói với gia gia.”
Diêm Thiếu Liệt nhìn vẻ mặt chờ mong của gia gia, thầm nghĩ rằng nếu không được thì sẽ bảo Ân Trạch vẽ cho gia gia một bức, chuyện này anh nói với Thuỷ Ân Trạch thì đã được y lập tức đáp ứng, bởi vì trong nhà quả thật không có tác phẩm của gia gia.
Diêm nãi nãi hỏi Diêm Thiếu Liệt còn chuẩn bị thứ gì khác nữa không, Diêm Thiếu Liệt sửng sốt, ” Còn phải chuẩn bị thêm nữa sao?”
Diêm nãi nãi lắc đầu nói: ” Chỉ có một nghiên mực với bộ châm cài thì chỉ có thể đựng trong hai cái hộp nhỏ, con không thấy là có chút thiếu sao?” Diêm Thiếu Liệt nghĩ nghĩ cảm thấy nãi nãi nói rất có đạo lý.
Cho nên anh lôi kéo Thuỷ Ân Trạch đi trung tâm thương mại, hai người lượn vài vòng quyết định mua thêm sản phẩm dinh dưỡng, lại chọn thêm vài bộ quần áo, thuận tiện cũng mua cho Ân Hi vài bộ. Diêm Thiếu Liệt rõ ràng là muốn nịnh bợ cậu em vợ một chút, Thuỷ Ân Trạch biết ý nghĩ của anh cũng không nói gì, Ân Hi nhà bọn họ quả thật là đặc biệt, nhưng chỉ cần quần áo do y ở đây chọn thì đứa em này tuyệt đối thích, không thích cũng phải thích.
Tính toán rất tốt, kết quả lúc mua quần áo cho Ân Hi, Diêm Thiếu Liệt cảm thấy mấy bộ quần áo này vợ nhà mình mặc cực hợp, nhưng hai anh em ăn mặc giống nhau thì hình như có chút không đúng? Sau đó anh lại ảo tưởng nếu mình với vợ mặc cùng quần áo giống nhau, chậc chậc, trang phục cặp đôi có lẽ không tồi đâu.
Thuỷ Ân Trạch đang thử quần áo gọi anh đến mấy lần anh mới kịp phản ứng lại, người này nhập diễn quá sâu đấy mà.
Cuối cùng dưới sự kiên trì của Diêm Thiếu Liệt, Thuỷ Ân Trạch chọn mấy bộ quần áo mới tính là xong. Thuỷ Ân Trạch bởi vì công việc nên cơ hội mặc tây trang bình thường không nhiều, nhưng Diêm Thiếu Liệt thân tại thương trường thì vừa vặn tương phản, khi đi đến cửa hàng cuối cùng trên lầu này thì hai người bọn họ lại đi vào.
Đây là cửa hàng chuyên kinh doanh tây trang của thuong hiệu nổi tiếng, Diêm Thiếu Liệt cũng thường mua tại đây. Thuỷ Ân Trạch chọn một bộ tây trang đưa cho Diêm Thiếu Liệt nhìn, Diêm Thiếu Liệt cho rằng y đang muốn mua cho Ân Hi nên để anh vào thử. Chờ đến khi anh mặc thử tây trang xong liền nhìn thấy khuôn mặt vợ mình đỏ lên, thường thôi, anh biết anh rất bảnh, nhưng bộ dáng này của vợ nhà mình hình như có chút xúc động? Ánh mắt của cô nàng bán hàng nhìn hai người có chút ái muội.
Cơ hội tốt như vậy mà không đùa thì anh cảm thấy thật có lỗi, Diêm Thiếu Liệt kéo vợ tới chỗ kính thử quần áo, hỏi: ” Thế nào? Đẹp trai hay không?” Thuỷ Ân Trạch gật gật đầu, y chỉ biết là bộ quần áo này rất hợp với A Liệt, tuy là tây trang nhưng chất vải thượng đẳng lại được may cẩn thận, đường cắt khéo léo tôn dáng đều là quyết định giá trị tiêu chuẩn của bộ quần áo này. Liếc liếc mắt nhìn cái giá đến vài con số, là sáu chữ số, nhưng nếu là Diêm Thiếu Liệt mặc thì tuyệt đối có giá trị như vậy.
” Em mua cho anh.”
Diêm Thiếu Liệt vừa muốn nói là không cần nhưng lại nghĩ đây là món quà đầu tiên được vợ mua cho, nào có từ chối, về sau tìm cơ hội khác đem tiền tiếp viện cho vợ dùng là được.
” Được.”
Mua xong quần áo thì hai người lại tính toán đi đâu ăn một chút, sau đó Thuỷ Ân Trạch đi vào toilet nên Diêm Thiếu Liệt mang theo một đống lớn túi mua sắm chờ bên ngoài.
” Diêm tiên sinh, chào anh!”
Diêm Thiếu Liệt quay đầu nhìn thoáng qua thiếu nữ trước mặt, tóc buột hai bên rồi sau đó buột lại một chỗ không biết là có phải là trường hợp “đặc biệt” không? Đôi mắt thiếu nữ trước mặt là mắt một mí, mũi tẹt, môi dài và dày, tất cả cùng được đặt trên một khuôn mặt tròn quả nhiên là “đặc biệt.”
Nhìn thấy Diêm Thiếu Liệt như là đi vào cõi thần tiên, thiếu nữ lại gọi một tiếng, ” Diêm tiên sinh, anh không nhớ rõ em sao?” Diêm Thiếu Liệt rốt cục hoàn hồn, có quen mình sao? Nhưng mà anh không có ấn tượng nha?
” Anh với anh hai em là bạn tốt.”
” Anh hai của cô là ai?”
” Thuỷ Ân Trạch đó, anh không nhớ rõ em sao? Lần trước ở dưới lầu nhà bọn họ anh từng gặp em mà, em là em gái của anh ấy, Thuỷ Linh Lung.”
Nháy mắt Diêm Thiếu Liệt trừng lớn hai mắt, mịa nó đây là cái chuyện gì vậy? Đây là mặt đổi màu sao? Anh cẩn thận hồi tưởng một chút, lần trước cô ta đại khái trang điểm quá đậm, anh căn bản không nhận ra gương mặt như thế nào, hơn nữa anh cũng chẳng có việc gì mà phải ghi nhớ đối phương. Nhớ mẹ vợ đại nhân một hơi mở miệng là gọi cái đồ xấu xí, thì ra là thế, chậc, chậc.
Anh trước kia quả thật có nghe nói cô gái này kỹ thuật hoá trang có thể đạt đến trình độ mỗi ngày biến thành một người, nhưng sự thật thì khó mà tin tưởng được đúng không? Trước và sau khi trang điểm hoàn toàn là hai người!
Diêm Thiếu Liệt còn chưa hồi phục tinh thần chợt nghe Thuỷ Linh Lung hỏi: ” Một mình anh đi dạo phố sao? Không đi cùng với anh hai của em sao?”
” Khụ, Ân Trạch đi toilet, tôi đang chờ em ấy.”
” Thật đúng lúc, em đang cùng Tiểu Uyển đi dạo phố, không bằng chúng ta cùng đi đi?”
Diêm Thiếu Liệt nhíu mày, cô gái này có phải là có chút trơ mặt? Anh cùng cô một chút cũng không quen, nhà vợ anh rõ ràng với nhà cô bé này có quan hệ không tốt, mẹ vợ đại nhân tương lai của anh cực kỳ chán ghét cô bé này. Chẳng lẽ cô ta không biết sao?
Anh vừa muốn mở miệng nói chuyện, chợt nghe Thuỷ Linh Lung tiếp tục nói: ” Đây là em họ nhà dì em, Lý Uyển, cô ấy đặc biệt rất thích anh hai em, anh là bạn tốt của anh ấy, có cơ hội thì nói giúp cho em họ trò chuyện với anh ấy đi.”
Nghe được lời của cô ta, chân mày Diêm Thiếu Liệt cau lại liếc mắt nhìn cô gái đứng bên cạnh Thuỷ Linh Lung. Khó trách khi hai người này vừa mới tới, anh phát hiện ánh mắt cô ta nhìn mình không hề tốt, anh còn đang suy nghĩ là có phải do anh đắc tội với ai không? Nguyên lai là tình địch sao, chỉ là không biết tình địch này vợ nhà anh có quen biết không?
Lại nhìn về Thuỷ Linh Lung trong ánh mắt của Diêm Thiếu Liệt mang theo lạnh lùng, Thuỷ Linh Lung là tuyệt đối cố ý, chuyện của anh với Ân Trạch có thể nói là toàn bộ thành phố Thiên Hải này ai cũng biết không nhiều thì ít. Anh nhớ rõ Ân Trạch có nói qua là cô bé này cực kỳ thích những sự kiện bát quái, cô ta làm sao không biết được chuyện mình với Thuỷ Ân Trạch chứ? Nếu biết mà còn trước mặt anh cố ý nói lời như thế, đúng là thiếu đánh mà!
” Cô từng thấy người giúp tình địch nói chuyện sao?”
Thuỷ Linh Lung vốn là khuôn mặt mang đầy ý cười nháy mắt liền cứng lại, cô ta thật không ngờ Diêm Thiếu Liệt sẽ thừa nhận thẳng thắng như vậy. Càng không nghĩ tới anh cư nhiên một chút không cho mình giữ mặt mũi trước mặt Lý Uyển, bọn họ tốt xấu gì cũng là thiếu nữ không phải sao?
Chỉ có thể nói là Thuỷ Linh Lung quá đề cao chính mình, nếu cô ta không nói chuyện Lý Uyển thích Thuỷ Ân Trạch thì có lẽ Diêm Thiếu Kiệt không để cho bọn họ quá quẫn bách. Nhưng cô ta nói hết lần này đến lần khác, Diêm Thiếu Liệt lại là đàn ông không biết cái gì thương hoa tiếc ngọc cả.
Mà Lý Uyển từ đầu đến cuối đều âm mặt, bất quá đây không phải là chuyện mới một hai ngày, từ ngày cô ta nhìn một loạt tờ báo đưa tin Diêm Thiếu Liệt cùng Thuỷ Ân Trạch quan hệ yêu đương cũng không muốn buông tha tình cảm. Hôm nay nhìn thấy Diêm Thiếu Liệt người thực thì cô ta càng thêm thống hận người đàn ông trước mặt này.
Lớn lên đẹp trai, gia thế tốt, bối cảnh cường đại, người đàn ông ưu tú khiến người người ngưỡng mộ như thế thì sao có thể không làm người khác hận được?
Cục diện bế tắc của ba người rốt cục đánh vỡ, bởi vì Thuỷ Ân Trạch từ trong phòng rửa tay đi ra. Y liếc mắt nhìn thấy có hai thiếu nữ đứng trước mặt Diêm Thiếu Liệt, nhất là Thuỷ Linh Lung, không ngờ không trang điểm dám ra khỏi nhà?
Bởi vì Thuỷ Linh Lung đưa lưng về phía toilet nên không nhìn thấy Thuỷ Ân Trạch đi ra, Diêm Thiếu Liệt thấy người đi ra lập tức bước qua, ” Đi thôi.” Thuỷ Ân Trạch gật gật đầu chuẩn bị cùng anh rời khỏi.
” Anh hai, anh không nhìn thấy em sao?”
Vô nghĩa! Một người lớn như vậy sống sờ sờ ra làm sao có thể không nhìn thấy? Thuỷ Ân Trạch không tình nguyện nghiêng thân một cái, hỏi: ” Có việc?”
” Anh hai, đây là Lý Uyển nhà dì em, anh có nhớ không?”
Thuỷ Ân Trạch nhìn thoáng qua thiếu nữ mặt mày đang xấu hổ, âm thanh lạnh nhạt nói: ” Không biết.”
Nếu như nói vừa rồi là Diêm Thiếu Liệt khiến người tức giận, Thuỷ Ân Trạch là không thể nghi ngờ là tát mặt, hơn nữa còn bằng cái loại hình thức đánh ngược thế này. Diêm Thiếu Liệt vèo một tiếng bật cười, xem đi, anh vừa nói cái gì nha, cái mà gọi là tình địch này quả nhiên là vợ mình còn không quen mà, cô gái này ngay cả là tình địch cũng không được tính, chẳng qua là người qua đường thôi.
Thuỷ Ân Trạch phiêu mắt liếc Diêm Thiếu Liệt một cái, trong đôi mắt đều mang theo đầy câu dẫn, hai thiếu nữ nhìn cảnh tượng trước mắt đều ghen ghét dữ dội, ” Anh hai, anh thật quá đáng. Tiểu Uyển vẫn luôn vô cùng thích anh, tại sao anh có thể nói ra như thế?” Lý Uyển bày ra bộ dáng vô cùng uỷ khuất nhìn về phía Thuỷ Ân Trạch, cô ta không thể mở miệng trách cứ Thuỷ Ân Trạch nhưng Thuỷ Linh Lung là có thể.
” Thuỷ Linh Lung, cô có bị bệnh không? Người thích tôi rất nhiều, nếu mà ai tôi cũng phải nhớ thì đầu tôi đã nổ tung rồi. Tôi cũng không bảo cô ta thích tôi, bày ra cái bộ dáng uỷ uỷ khuất khuất cho ai nhìn? Cô muốn làm hồng nương hay nguyệt lão thì đi mà làm cho người khác, tôi không xen vào. Nhưng chuyện của tôi không cần cô quan tâm, lời này cô về nói nguyên lại cho mẹ cô nghe, tôi có cha có mẹ không đến lượt bà ấy phải quan tâm.”
” Anh hai, anh rất đả thương người, Tiểu Uyển là em họ nhà dì của em, cô ấy làm sao giống người khác được? Mẹ em đó là quan tâm anh, anh cũng không nên không biết tốt xấu như vậy.”
Thuỷ Linh Lung nói làm cho Thuỷ Ân Trạch tức giận nở nụ cười, cái tâm tư của mẹ cô ta có ai mà nhìn không ra, thật không biết bà ta đúng là nói khoác mà không biết ngượng nói ra hai chữ quan tâm này, nhưng mà y lười ở đây dây dưa với cô ta.
Thuỷ Ân Trạch mỉm cười ẩn ý, ” Thuỷ Linh Lung, cô không trang điểm đã dám ra khỏi nhà?”
Nghe được y nói, Thuỷ Linh Lung quả nhiên có chút kích động, nhưng cô ta nhìn qua không phải là Thuỷ Ân Trạch mà là Diêm Thiếu Liệt. Mà lúc này Diêm Thiếu Liệt mở to hai mắt nhìn vợ nhà mình, khi nãy kỳ thật là anh cũng định hỏi như vậy nhưng lại cảm thấy không ổn, không ngờ vợ mình trực tiếp nói ra khỏi miệng nha.
Mắt Thuỷ Ân Trạch nhíu lại nhìn Thuỷ Linh Lung, trong ánh mắt đều mang theo nguy hiểm, cô ả này… Cư nhiên dám mơ tưởng đàn ông của y, thật là đáng chết, y xoay người ôm cánh tay Diêm Thiếu Liệt hỏi: ” A Liệt, anh có bị cô ta doạ không đấy?”
Diêm Thiếu Liệt nhìn xuống hai cánh tay đang ôm lấy cánh tay mình, đầu ngón tay đang bấu chặt vào, đau nha, lại nhìn thoáng qua khuôn mặt dị thường khẩn trương của Thuỷ Linh Lung còn có cái gì không rõ? Lập tức gật đầu nói: ” Có chút bị doạ.”
Nghe anh nói như thế, Thuỷ Linh Lung rốt cuộc không nhịn được nước mắt rơi lã chã, mặc dù tầng này bình thường có rất ít người nhưng vẫn là có người, hơn nữa còn có nhiều nhân viên làm việc tại đây, chắc chắn sẽ dẫn đến ánh mắt của người khác. Thuỷ Ân Trạch chán ghét liếc nhìn Thuỷ Linh Lung nước mắt nước mũi đều chảy ra, nói một câu: ” Cô không cần cảm tạ tôi có lòng tốt nhắc nhở, tôi chỉ là sợ cô doạ người khác mà thôi.” Sau khi nói xong lôi kéo Diêm Thiếu Liệt rời khỏi không thèm quay đầu lại.
Diêm Thiếu Liệt nghe câu cuối của vợ lại bật cười, anh chưa bao giờ biết vợ anh còn có một mặt đáng yêu lại ngạo kiều như thế.
” Em đã nói với chị là cô ta không phải là người tốt, chị còn không tin.” Lý Uyên lấy ra khăn tay lau nước mắt cho Thuỷ Linh Lung.
” Chị vẫn xem cô ta là bạn tốt, ai biết cô ta sẽ đùa giỡn chị đâu?”
” Quan trọng là người ta cho tới bây giờ không có xem chị là bạn bè, cô ta tiếp cận chị chẳng phải là vì anh họ Ân Trạch sao.”
Hai người bọn họ đang nói tới là người bạn thân của Thuỷ Linh Lung, đương nhiên đây là Thuỷ Linh Lung cho là thế. Người ta chẳng qua là lợi dụng cô ta để tiếp cận Thuỷ Ân Trạch mà thôi, ngay cả việc trang điểm đậm đều là cô bạn thân này dạy. Nhưng mà sau khi Thuỷ Ân Trạch trang điểm đậm lên quả thật không tồi.
Đoạn thời gian trước cô ta với người bạn thân này quen biết một người bạn, điều kiện trong nhà rất tốt, cô ta đặc biệt thích người kia. Cô bạn thân nói cho cô ta biết là phú nhị đại bây giờ đều thích thiếu nữ thanh thuần, bạn mỗi ngày trang điểm đậm như vậy là không được, vẫn nên để mặt mộc đi, mặt mộc mới để cho người khác cảm giác càng chân thật đáng yêu.
Đều nói mẹ không bao giờ chê con xấu, trong mắt cha mẹ thì con mình đều là tốt nhất. Cha mẹ Thuỷ Linh Lung dĩ nhiên không ngoại lệ, bình thường đều khen con gái mình. Về phần Thuỷ Linh Lung có đôi khi sẽ cảm thấy bản thân lớn lên có kém một chút ít, nhưng mà tới giờ không thấy mình lớn lên khó coi. Cho nên nghe được bạn thân nói như vậy cảm thấy phi thường có đạo lý, sau đó bắt đầu không trang điểm, mỗi ngày đều mang mặt mộc ra ngoài.
Lý Uyển phát hiện cô ta không trang điểm nữa liền hỏi có chuyện gì, nghe cô ta nói thì Lý Uyển không chỉ một lần khuyên nhủ nhưng cô ta hoàn toàn không nghe. Vẫn cho là bạn thân nói có đạo lý, xứng đáng cho cô ta bị người đùa giỡn!
Ở chỗ khác Thuỷ Ân Trạch lôi Diêm Thiếu Liệt đi, vốn là hai người định ăn gần đây nhưng Thuỷ Ân Trạch bảo anh lái xe đi nơi khác xa hơn. Diêm Thiếu Liệt cười hỏi: ” Chẳng lẽ em sợ hai người kia đuổi theo sao?”
Thuỷ Ân Trạch gật đầu nói: ” Chuyện quá mức hơn Thuỷ Linh Lung cũng làm được, em hoài nghi thần kinh cô ta không được ổn, anh về sau tránh xa cô ta ra. Đừng có nghĩ cô ta là người tốt gì, còn có, nếu giống như hôm nay thấy cô ta khóc nhe vậy thì ngàn vạn lần không được đồng tình.”
” Nghiêm trọng như thế?”
” Biết nghiêm trọng là được.” Nghe vợ nói Diêm Thiếu Liệt tỏ vẻ hiểu được, về sau nhìn thấy Thuỷ Linh Lung nhất định phải đi đường vòng, phải trốn cô ta như là trốn ôn dịch.
Diêm Thiếu Liệt muốn hỏi một chút về chuyện Lý Uyển, sau ngẫm lại vẫn không cần, vợ nhà anh đã nói là không biết cô bé kia, anh cũng chẳng có gì phải lo lắng. Nói là ăn giấm thì còn chưa tới, bởi vì cô bé kia căn bản không phải là đối thủ của mình!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.