Chương trước
Chương sau
Biểu tình của Cảnh Duệ còn lạnh nhạt hơn cả Cảnh Dật Thần, hắn nhàn nhạt nói: “Tổ chức sát thủ không cho phép yêu đương, sát thủ cũng không có thời gian để yêu đương.”
“Nga, phải không? Vậy sao ba lại nghe nói, có người đem con gái của mình giao cho con rồi?”
Cảnh Duệ kinh ngạc ngẩng đầu: “Chuyện này tại sao ba lại biết?”
Hắn tự nhận việc kia lúc làm việc hắn đã cẩn thận giữ bí mật rất tốt, biết chuyện này cũng chỉ có mấy thuộc hạ tâm phúc mà thôi, bọn họ không có khả năng lộ ra một chút tin tức cho người khác, cho dù là Cảnh Dật Thần.
Chẳng lẽ……
Đáng chết!
Khẳng định là thầy thôi miên kia!
Sắc mặt của hắn nhanh chóng chuyển sang lạnh lùng: “Hừ, xem ra ông ta ngại mình sống quá lâu!”
Vậy mà dám tới tìm ba hắn!
Thầy thôi miên kia đúng là một bụng âm mưu quỷ kế, trách không được ông ta giết nhiều người như vậy mà có thể sống đến bây giờ!
Hiện tại ông ta dám tìm Cảnh Dật Thần, sau này sẽ có khả năng đi tìm người khác!
Thân phận của hắn và Cảnh Trí rất có khả năng sẽ bị bại lộ!
Hắn cần phải nhanh chóng sắp xếp cho Cảnh Trí thử thôi miên, tiếp tục kéo dài thời gian thầy thôi miên kia chắc chắn sẽ chạy mất.
Sắc mặt Cảnh Duệ có chút khó coi.
Hắn làm việc bại lộ, làm cho hắn cảm thấy rất mất mặt.
Vốn dĩ hắn còn cảm thấy, mình ra nước ngoài học bảy năm, học được rất nhiều thứ, cả người đã xảy ra biến hóa long trời lở đất, hắn cho rằng mình có thể tự tin đứng trước mặt ba, nói cho ba biết:
Ba, con của ngài đã trưởng thành!
Con trai không cần ba bảo vệ!
Về sau, để con bảo vệ ba và mẹ!
Kết quả đâu?
Chỉ một việc nghĩ rằng kín kẽ không có chỗ sơ hở lại cần ba tới bù vào lỗ hổng.
Mất mặt!
Hắn cúi đầu, nói với Cảnh Dật Thần: “Nếu ba đã biết thầy thôi miên kia, khẳng định biết con dùng con gái ông ta để làm con tin. Ông ta có thể khôi phục ký ức cho Cảnh Trí, con sẽ làm con gái ông ta thoát khỏi nguy hiểm, cho cô ta đủ tiền để cô ta sống yên ổn qua ngày. Chuyện này không liên quan đến tình yêu nam nữ, ngài không cần đổ nước bẩn cho con.”
Cảnh Dật Thần nhìn dáng vẻ con trai có chút ủ rũ, muốn vươn tay sờ đầu con, tới nửa đường mới phát hiện con trai đã không còn là đứa bé mười hai tuổi, hắn đổi thành vỗ bả vai con trai, giọng nói ôn hòa hơn rất nhiều: “Không phải hắt nước bẩn con, chỉ là nhắc nhở con mà thôi.”
Cảnh Duệ gật đầu: “Vâng.”
“Còn có, thầy thôi miên kia có sát tâm và sự cảnh giác mãnh liệt với con, người này khẳng định phải chết. Nhưng sau khi ông ta chết, con làm sao có thể bảo đảm con gái ông ta sau khi biết chân tướng sẽ không tìm con để báo thù?”
“Thứ nhất, con gái ông ta còn không biết ba mình là ai, còn sống hay không. Thứ hai, con sẽ không để cô ta biết con là người giết ba cô ta. Thứ ba, chẳng may cô ta đã biết, muốn tìm con báo thù, như vậy cuối cùng người chết nhất định là cô ta!”
“Duệ Duệ, con thích con bé sao?”
“Ba ——”
Cảnh Duệ dở khóc dở cười, nói một hồi sao lại quay về vấn đề cũ rồi! Cảnh Dật Thần từ đâu nhìn thấy hắn thích người ta!
“Con chỉ biết, cô ta là con tin! Con cũng chưa gặp qua cô ta, thích kiểu gì được!”
“Con gái của thầy thôi miên kia lớn lên cũng không tệ, ba đã điều tra vợ ông ta, dáng dấp cũng rất được. Con gái ông ta lớn lên sẽ không sai lệch lắm, dung mạo hẳn không khác biệt bao nhiêu.”
Có thể làm Cảnh Dật Thần nói “Cũng được”, tất nhiên phải là đẳng cấp người đẹp. Nhưng ai quan tâm tưởng mạo cả nhà thầy thôi miên kia a! Hắn chỉ đồng ý chăm sóc con gái ông ta để ông ta toàn tâm toàn ý khôi phục ký ức cho Cảnh Trí!
Cảnh Duệ có chút đau đầu.
Ba, ngài thay đổi rồi!
Trước kia ba đâu phải là người nhiều chuyện như vậy! Tại sao bây giờ lại là dáng vẻ thúc giục hắn cưới vợ!
Hắn mới mười chín tuổi thôi được không?
Lúc ba hai mươi chín tuổi còn chưa gặp được mẹ hắn thôi, hiện tại không biết xấu hổ dạy dỗ hắn?
Cảnh Duệ bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp tục lật xem tài liệu trong tay, nói sang chuyện khác: “Ngoại trừ năm người bọn con được tổ chức sát thủ phái đến thì còn những người khác hay không?”
Cảnh Dật thần cũng không muốn quá ép buộc con trai, hắn nói những lời này chỉ muốn nhìn thái độ của con trai đối với việc yêu đương thôi.
Còn tốt, tuy rằng con trai chưa từng nói chuyện yêu đương, nhưng cũng không thật sự bị tổ chức sát thủ tẩy não, biến thành một động vật máu lạnh không có tình cảm.
Cảnh Duệ từ nhỏ đã có một gia đình ấm áp hoàn chỉnh, thời thơ ấu của hắn đều sống giữa tình yêu thương, cho nên mặc dù đã trải qua bảy năm huấn luyện không phải người, ở sâu trong nội tâm có một nơi mềm mại như cũ.
Cảnh Dật Thần không nghĩ muốn khiến con trai biến thành người khác, lúc còn trẻ trong lòng bị đóng băng, ngay cả linh hồn cũng lạnh băng.
Tuy con trai rất lạnh nhạt, nhưng hết thảy đều bình thường, cứ như vậy hắn liền an tâm rồi.
Hắn nhàn nhạt nói: “Đúng vậy, trừ nhóm người mới bọn con ra, còn phái tới bốn sát thủ lâu năm, đều trong bảng xếp hạng một trăm sát thủ, tư liệu đã được điều tra tỉ mỉ đều ở bên trong.”
Cứ như vậy, đã có chín sát thủ tới thành phố A.
Số thù lao lần này chi ra cũng tương đối lớn!
Cảnh Duệ cười lạnh: “Bọn họ cũng rất để mắt đến con!”
“Không có việc gì, bên này đều đã chuẩn bị tốt, con muốn còn mấy người lưu lại?”
“‘ Ma Mị ’ cần phải chết, số còn lại để chết mấy người là được, Tử Sam kia cũng phải thử một chút, không cần thật sự ra tay. Cô ta không bình thường, con còn điều tra không ra, không thể rút dây động rừng.”
Chỉ có “Ma Mị” đã chết, Cảnh Trí mới có thể hoàn toàn rời khỏi tổ chức sát thủ!
Đương nhiên, đây cũng không phải kế lâu dài, Cảnh Trí trở lại thành phố A sống ở Cảnh gia, khẳng định sẽ khiến cho tổ chức sát thủ cùng viện nghiên cứu nghi ngờ.
Bọn họ chỉ có thể dấu diếm một khoảng thời gian ngắn mà thôi, cách giải quyết tốt nhất chính là nắm trong tay hai tổ chức lớn này.
“Được!”
Cảnh Dật Thần đồng ý dứt khoát lưu loát.
Đối với hắn mà nói, những người này đều dùng để con trai luyện tập, sống hay chết đều do con trai quyết định.
Tổ chức sát thủ phái ra chín sát thủ, khẳng định không có khả năng tiếp tục phái người đến, nhưng cũng không thể giết tất cả, nếu không thực lực của bọn họ sẽ khiến cho tổ chức sát thủ nghi ngờ.
Hơn nữa, Cảnh Duệ cần phải tồn tại trong căn cứ sát thủ, hắn ở đó bố trí lâu như vậy, lại lần nữa trở về, liền có thể sử dụng tất cả các quân cờ tiến hành một hồi chém giết.
Một mình Cảnh Duệ còn sống trở về sẽ quá chói mắt, cho nên cần phải có mấy người trở về với hắn. Tử Sam xếp hạng thứ ba là một lựa chọn không tồi.
“Phi cơ của Cảnh Trí khoảng một tiếng rưỡi nữa sẽ đến thành phố A, ba, ngài tìm chú hai đi theo em ấy. Nhìn thấy chú hai, nói không chừng em ấy sẽ nhớ ra cái gì đó.”
“Bên cạnh Cảnh Trí có người của tổ chức sát thủ và viện nghiên cứu đi theo không? Để chú hai con đi theo sẽ không bại lộ sao?”
Cảnh Duệ tự tin cười: “Không sao, đi theo em ấy đều là người của con! Những người ở Bắc Mĩ chịu trách nhiệm giám sát em ấy khi đi xa căn cứ đều bị con nắm nhược điểm trong tay. Trừ bỏ thầy thôi miên kia bị lộ, những người còn lại sẽ không bị lộ nữa! Con trai ba năm nay đã mười chín tuổi không phải là chín tuổi!”
Ngữ điệu của hắn bừa bãi vô cùng, rất có phong phạm của bậc vương giả nắm giữ thiên hạ trong tay.
Cảnh Dật Thần không khỏi có chút đắc ý, cứ tùy con trai kiêu ngạo như vậy!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.