Chương trước
Chương sau
Bị Cảnh Dật Nhiên gọi là “Tiểu la tử” La Hạo, không mặt liền đen đi.
Hắn đi theo Cảnh Dật Thần đã mười năm, đã đi theo anh lang bạt từ lúc anh còn chưa am hiểu cái gì.
Cho nên đối với việc ân oán của hai anh em Cảnh gia thì rất rõ ràng, trước kia hai anh em đều sống mái với nhau thì giờ Cảnh Dật Thần liền phân phó hắn cho hắn phụ giúp Cảnh Dật Nhiên, La Hạo tuy rằng trong lòng có chút khó chịy, nhưng vẫn dựa theo sự phân phó của Cảnh Dật Thần, nhanh nhẹn thay Cảnh Dật Nhiên làm việc.
La Hạo rất nhanh liền đem nước sôi lại.
Nước đương nhiên là vừa đun, vẫn còn sôi ùng ục tỏa nhiệt. Nếu đem đổ lên trên người thì khẳng định sẽ bị bỏng chín!
Dương Mộc Yên cả người đều có chút phát run, Cảnh Dật Nhiên còn ngoan độc hơn cả Cảnh Dật Thần!
Nước sôi nóng bỏng, chỉ nhìn là đã có thể làm người khác sợ tới mức hồn phi phách tán, hắn là muốn đem người sống sờ sờ như cô hù chết a!
Dương Mộc Yên tuy rằng tự phụ, nhưng là cô cũng không phải là loại người cuồng ngạo, hiện tại ở loại tình huống này. Cô nếu không cầu xin tha thúe thì người chịu tội chính là cô.
“Cảnh Dật Nhiên, anh đừng làm bậy, chúng ta…… Chúng ta có thể nói chuyện! Tôi có thể giúp anh!”
Cảnh Dật Nhiên cầm theo ấm nước đi đến Dương Mộc Yên bên người ngồi xổm xuống, tà mị cười nói: “Giúp tôi? Được, vậy cô làm mẹ tôi sống lại đi rồi nói.”
“Tôi đã nói rồi, mẹ anh chết không liên quan tới tôi, là Cảnh Dật Thần làm!”
Cảnh Dật Nhiên hoàn toàn không để ý tới lời biện hộ của cô, cố ý nói: “lúc bà ấy sảy ra tai nạn, chết thảm như vậy, tôi hôm nay cuối cùng cũng có cơ hội thay bà ấy báo thù. Cô nói xem. Tôi nên bắt đầu từ chõ nào trướ. Đây? Mặt của cô tôi nhìn vốn không vừa mặt, khuôn mặt xinh đẹp nhue vậy, sao có thể xuất hiện trên khuôn mặt của cô đâu!"
“Không muốn không muốn! Cảnh Dật Nhiên, anh trước hết nghe rôi nói, tôi…… A!”
Lời cô còn chưa nói xong, Cảnh Dật Nhiên đã đổ nước sôi vào mặt cô.
Sự đau đớn xuyên tim làm cho Dương Mộc Yên kêu thảm thiết một tiếng, sau đó liền trực tiếp ngất đi.
Cảnh Dật Nhiên lắc đầu: “Thật là không nếm qua,khổ sở bao giờ, tôi mới đổ ít nước như vậy đã chịu không nổi. Tiểu La tử, lấy nước lạnh tới, làm cho cái người phụ nữ này ỉnh lại, bản công tử còn chưa chơi đã!”
La Hạo gương mặt hơi hơi run rẩy.
Rốt cuộc ai mới là biến thái a!
Dáng vẻ này của Cảnh Dật Nhiên hiện tại, chỉ sợ không có người sẽ nói hắn ta bình thường đi!
Bất quá, La Hạo cảm thấy Cảnh Dật Nhiên hành hạ Dương Mộc Yên như vậy cũng là điều nên làm. Cô ta giết Chương Dung rồi cố ý giá họa cho Cảnh Dật Thần, làm cho Cảnh Dật Nhiên và Cảnh Dật Thần náo loạn một khoảng thời gian, đem quan hệ anh em của bọn họ phá nát hoàn toàn.
Mang ra hai thùng nước lạnh hất lên trên người Dương Mộc Yên thì cô ta lập tức bị lạnh làm cho tỉnh lại.
Cô vừa tỉnh tới, liền thấy Cảnh Dật Nhiên cầm theo ấm nước noang đứng ở bên người cô, trong lòng sợ hãi tột đỉnh! Cô hận không thể trực tiếp hôn mê tiếp!
“Cảnh Dật Nhiên, anh đừng tra tấn tôi, tôi đem thuốc giải cho anh là được! Anh cầm giải thuốc giải đi cứu ba người bọn họ đi, nhưng anh phải thả tôi ra trước!"
Dương Mộc Yên lấy ra bùa hộ mệnh cuối cùng của bản thân, cô quả thật không thể chịu đựng được sự đau,đớn bỏng rát khi bọ nước sôi nóng dội lên làn da của mình!
Cô không biết hiện tại không mặt của chính mình đã biến thành cái dạng gì, nhưng là khẳng định đã vặn vẹo đến mức làm cho người ta hoảng sợ và ghê tởm!
Cô để ý dung mạo của mình như vậy, tiêu tốn bao nhiêu tiền của mới có thể chỉnh thành một mỹ nữa tuyệt sắc, mặt cô hoàn mỹ như vậu, đàn ông thấy thì căn bản không rời được mắt!
Nhưng là hiện tại. Cứ như vậy liền bị Cảnh Dật Nhiên dễ như trở bàn tay làm hỏng!
Cô trong lòng mang hận ý ngập trời!
Cô ta muốn dùng phương thức nhẫn tâm nhất để giết Cảnh Dật Nhiên!
Nhưng vấn đề là, cô muốn sống sót, cô muốn chạy trốn đi ra ngoài!
Thuốc giải là lợi thể duy nhất.
Nhưng mà, Cảnh Dật Nhiên luôn không thường ra bài, hắn xách theo ấm nước, rót xuống chân phải của Dương Mộc Yên..
“Ai nha, cô chẳng lẽ không thấy, tôi và Cảnh Dật Thần căn bản là không phải một bọn? Tôi là thay anh ta làm việc thôi, chỉ là bị anh ta ép mà thôi, nếu có thể phản kháng, tôi đã sớm phản kháng! Đám người Thượng Quan Ngưng chết hay sống có quan hệ gì với tôi?”
Chân phải bị bỏng nghiêm trọng, Dương Mộc Yên sắc mặt đã bởi vì đau nhức mà tái nhợt như tờ giấy.
Cô căn bản là không nghĩ tới, chính mình đưa ra thuốc giải độc, mà Cảnh Dật Nhêin vẫn không chịu buông tha cho cô!
Hắn trong chốc lát cùng Cảnh Dật Thần là anh em tốt, gọi anh trai thân như vậy, trong chốc lát lại nói không cùng một bọn, hận không thể giết chết Cảnh Dật Thần, thay đổi thất thường như vậu, Dương Mộc Yên đã phân biệt không ra là hắn và Cảnh Dật Thần quan hệ tốt hay là không tốt!
Toàn thân Dương Mộc Yên đều đau, đau đến mức ý thức cũng trở nên mơ hồ.
Nếu không phải ý chí nghị lực của cô cũng đủ ngoan cường, thì hiện tại đã bị lăn lộn đên chết rồi.
Bản năng sinh tồn của cô mãnh liệt chưa từng có!
“Anh không cần thuốc giải?”
Giọng nói cô rất thấp, thấp đến nỗi Cảnh Dật Nhiên cần tới gần cô mới có thể nghe được.
Cảnh Dật Nhiên biết, cô ta đã không còn sức mà nói
Không phải hắn không muốn thuốc giải, mà hắn căn bản sẽ không tin Dương Mộc Yên sẽ lấy ra thuốc giải.
Dương Mộc Yên giảo hoạt gian trá, cho dù là cho thuốc cũng sẽ là giả, mấy người Thượng Quan Ngưng dùng thuốc giải có khi còn xuất hiện thêm bệnh trạng!
Cảnh Dật Thần nếu dùng phương thức tàn nhẫn nhất để đem Dương Mộc Yên đánh một chận, đánh nát nội tại tạng của cô, cô ta cũng sẽ không có nói ra phải cho thuốc giải.
Như thế nào đổi lại là hắn, Dương Mộc Yên liền nói là phải cho hắn thuốc giải?
Cô ta nghĩ cậu ngốc lắm sao?
Cô ta cho hắn một phần các phối thuốc giải. Nếu hắn đem phàn công thứ giải này cho Cảnh Dật Thần. Kết quả sẽ chỉ hại thêm Thượng Quan Ngưng, về sau Cảnh Dật Thần khẳng định sẽ đem chuyện này tính ở trên đầu của hắn!
“Cô không cần uổng phí sức lực, tôi hiện tại đặc biệt nhìn cô không vừa mắt, cho nên quyết định đưa cô lên đường!”
Dương Mộc Yên không thể tin tưởng nhìn hắn, Cảnh Dật Thần rõ ràng nói qua, muốn cho cô sống sót nhận hết sự tra tấn, hắn còn cố ý để lại một bác sĩ ở chỗ này, tùy thời thế xử lý một ít vết thương cho cô, phòng ngừa cô mất máu quá nhiều mà chết.
Cảnh Dật Nhiên hiện tại lại không màng mệnh lệch của Cảnh Dật Thần, muốn giết cô!
Cô kiêng kị nhất Cảnh Dật Thần không muốn mạng cô, ngược lại là cô chướng mắt Cảnh Dật Nhiên muốn cho cô chết!
Cảnh Dật Nhiên nhìn bộ dạng hoảng sợ của Dương Mộc Yên, sự phẫn hận trong lòng tiêu tán hơn rất nhiều.
Người phụ nữ này, chết cũng chưa hết tội!
Cảnh Dật Thần đương nhiên cũng sẽ không buông tha Dương Mộc Yên, anh cũng hận không thể giết cô ta, nhưng anh là vì Thượng Quan Ngưng, cho nên muốn cho Dương Mộc Yên sống lâu thêm mấy ngày.
Cảnh Dật Nhiên lại không như vậy, hắn cũng không lo lắng đến tình trạng của Thượng Quan Ngưng, dù sao đó cũng không phải người phụ nữ của hắn, nằm hôn mê nhiều một chút căm bản cũng không phải chuyện gì lớn.
Hắn chỉ muốn lập tức giết chết Dương Mộc Yên, miễn cho đêm dài lắm mộng.
Đương nhiên, chuyện này không thể làm quá mức rõ ràng, miễn cho Cảnh Dật Thần cùng hắn liều mạng.
Bất quá, Dương Mộc Yên là một người phụ nữ, chịu không nổi nghiêm hình tra tấn, trực tiếp chết cũng rất bình thường sao!
Vì thế, Cảnh Dật Nhiên lại đổ nước sôi lên người Dương Mộc Yên, cô tư đã hoàn toàn không có hình người.
Biến thành bộ dạng như vậy, đừng nói là Mộc Vấn Sinh, mà ngay cả thần tiên tới cũng không cứu được Dương Mộc Yên!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.