Chương trước
Chương sau
Với tình yêu ở trước mặt, vừa nhẫn nại vừa nhân nhượng cũng không nên.
Có đôi khi bá đạo cường thế cũng là tất yếu, đặc biệt là đối với đàn ông mà nói, không thể quá mức ôn nhu, nếu không thì sẽ mất đi thứ thuộc về mình.
Phụ nữ đều có mặt trẻ con, đều cần một người đàn ông cường thế tới chinh phục.
Mộc Thanh không đủ cường thế, hoặc là nói, cậu luôn luyến tiếc, không nỡ cường thế đối với Triệu An An.
Đồng thời bức bách Mộc Thanh và Triệu An An, có lẽ sẽ thấy hiệu quả nhanh một chút.
Dù sao, Cảnh Dật Thần từ trong lòng cảm thấy, có Lý Phi Đao theo đuổi Triệu An An, cũng không phải là một chuyện xấu.
Dù sao Triệu An An gả cho ai, đối với Cảnh Dật Thần mà nói đều không sao cả.
Chỉ cần cô chịu kết hôn, nửa đời sau có chỗ nương tưa, để cho Triệu Chiêu và Triệu lão phu nhân yên tâm là được.
“Nếu cậu có bản lĩnh thì đi bắt lấy An An đi, không bản lĩnh thì chờ Lý Phi Đao lấyất An An, cùng tôi nói ở nơi này cũng vô dụng!”
Cảnh Dật Thần không chút khách khí nói: “Cậu đừng động vào Lý Phi Đao, hắn ta là đi bảo vệ An An, nếu người của Dương Mộc Yên tới, thì cũng chỉ có hắn mới có thể bảo vệ được an toàn của An An một cách chu toàn. Vạn nhất An An có cái gì sơ xuất, thì cậu đi theo mẹ vào bà ngoại giải thích là được."
Mộc Thanh vẻ mặt đau khổ rời đi.
Tâm tình cậu rất không xong, gọi Trịnh Kinh ra uống rượu giải sầu.
“Cảnh thiếu cũng quá không phúc hậu, biết rõ tên hỗn đản Lý Phi Đao kia thích An An, còn đem hắn phái đến bên người An An, có câu nói là "gần quan được ban lộc". hắn cả ngày đều được ở bên cạnh An An, sao tôi có thể yên tâm!”
Trịnh Kinh hỏi một câu giống với Cảnh Dật Thần y như đúc nói: "Cậu không có tin tưởng với bản thân sao?"
Mộc Thanh bị hắn hỏi nói không nên lời, một hồi lâu mới nghĩ đến một cái so sánh thỏa đáng.
“Nếu có người đàn ông vẫn luôn dây dưa với Trịnh Luân, một hai phải cưới cô aay, cậu có cảm giác gì?”
Trịnh Kinh nghĩ nghĩ, rốt cuộc cũng hiểu rõ cảm thụ của Mộc Thanh: “Ách…… Sẽ đem cái tên tiểu tử thúi kia đè bẹp thành!”
Nhưng là về minh bạch, hắn vẫn là làm theo cách làm của Cảnh Dật Thần.
“Tôi cảm thấy Cảnh thiếu làm như vậy là đúng! Có người cạnh tranh thì cậu mới có thể hiểu rõ chính mình rốt cuộc nên làm như thế nào, bằng không cậu vẫn tổng cảm thấy An An là của cậu, cho dù không cùng cậu kết hôn thì cũng là người của cậu, chạy đến chân trời góc biển vẫn là người của cậu.”
Mộc Thanh trực tiếp cho Trịnh Kinh một quyền: "cậu có còn là anh em tốt của tôi không!”
“Tôi coi cậu là anh em tốt thì mới nói những lời này. Lý Phi Đao cũng không phải hoàn toàn không có cơ hội, xem hắn theo đuổi Triệu An An tích cực đến cỡ nào, rất nỗ lực! Một chút cũng không sợ khó khăn, một lòng đều muốn cưới cô ấy về nhà! Hơn nữa An An trước kia cũng ở cùng hắn nửa năm, hai người quR thật cũng quá quen thuộc, Lý Phi Đao cũng không có khuyết điểum gì đặc biệt nghiêm trọng, tuy rằng bộ dáng lớn lên không đẹp trai như cậu, nhưng cậu vẫn không biết xấu hổ a!”
Mộc Thanh uống một ngụm rượu “Phốc” lập tức phun ra, hắn đột nhiên ho khan hai tiếng, sau đó vỗ vai Trịnh Kinh nói: “Huynh đệ, cậu nói quá đúng, hắn thật sự là không biết xấu hổ! Da mặt quá dày!”
“Người làm chuyện gì nhi liền sợ không biết xấu hổ, một khi không biết xấu hổ, làm cái gì đều có thể thành công! Truy nữ nhân càng là như thế! Ngươi a, vẫn là nắm chặt đem An An cấp cưới trở về đi! Thời gian tôi ở trong trường học so với cậu nhiều hơn, nghe nói có vài giáo viên nam đều ở theo đuổi cô ấy, mỗi ngày đều đưa hoa với vé xem phim điện ảnh, cậu nên có chút cảm giác nguy cơ đi!”
“Cái gì?!” Mộc Thanh ngay tức khắc nổi giận: “Chuyện quan trọng nhue vậy,, sao cậu lại không nói cho tôi!"
“Ngươi đừng vội, An An này không phải cũng chưa biết, nếu cô ấy có ý định gì, tôi đã xớm nói cho cậu biết!"
“Vậy cũng không được! Về sau lại có đàn ông tới gần An An, cậu nhất định phải nói cho tôi mới được, miễn cho có người nào đó không có mắt mà động tay động chân với cô ấy!”
“Được được được, về sau tôi đều nói cho cậu là được! Bất quá cái tên Lý Phi Đao kia tôi cũng sẽ không giúp cậu chống đỡ, tên kia sức chiến đấu quá cường hãn, tôi căn bản là không phải đối thủ của hắn, hắn chính là một người như máy móc, lực lớn vô cùng, chính cậu đi đối phó đi!”
Nói đến Lý Phi Đao, Mộc Thanh lại tức buồn lên.
Cảnh Dật Thần không cho hắn động vào Lý Phi Đao, Lý Phi Đao lại vẫn luôn là người ở bên bảo vệ an toàn của Triệu An An, phòng ngừa Dương Mộc Yên phái người đến hạ thủ với Triệu An An.
Hôm nay xem như lăn lộn, ngày mai phải đi đến trường học một lần nữa, đem châm trong thân thể Lý Phi Đao lấy ra.
Cảnh Dật Thần là dùng mưu tới tra tấn hắn!
Cái mưu này cậu vốn không thể phá giải, so sánh với tình yêu, thì an toàn của Triệu An An càng quan trọng hơn, Lý Phi Đao ở bên người cô, quả thật sẽ làm cho sự an toàn của co tăng cao.
“Còn có a, chị dâu nói đem kế hoạch trước tiên, mấy ngày nay tôi mỗi ngày sẽ đến chỗ An An báo danh, về sau nó chính là chiêu lớn, cậu đừng làm lộ hết!"
Mộc Thanh cảm thấy Thượng Quan Ngưng an bài “Chiêu lớn” đối với Triệu An An không nhất định là tốt, cậu cũng không có quá để ở trong lòng.
Caqju hiện tại tương đối đau đầu việc làm như thế nào để giải quyết biệc của Lý Phi Đao.
“Yên tâm đi, nếu có thể thành công, tôi khẳng định sẽ không làm lộ ra, cưới An An là tâm nguyện lớn cho đến nay của tớ, chẳng qua làm cậu vất vả thôi!”
“Thích, hai,anh em chúng ta còn để ý gì đến việc có vất vả hay không! Nào, cụng ly!"
Hai anh em uống say khướt, rồi tới sau nửa đêm mới tan, từng người về nhà.
Mộc Thanh đến chung cư, liền nhìn thấy trên bàn phòng khách có một phong thư.
Vừa thấy đến cái loại phong thư hồng nhạt quen thuộc này, Mộc Thanh đang say rượu ngay tức khắc liền tỉnh lại bảy phần.
Lại là Dương Mộc Yên!
Hai tháng tới, cô ta đã gửi cho hắn ít nhất có hơn mười phong thư! Tin tất cả đều là có chút ái muội không thể nói roc, thực dễ dàng khiến cho người ta hiểu lầm.
Cảnh Dật Thần đã nói, Dương Mộc Yên hiện tại cũng không ở thành phố A, Cảnh gia và Quý gia liên hợp lại ở thành phố A lật tung thành phố A, cũng không tìm được bóng dáng của cô ta.
Cô ta bị Quý Bác đá chặt đứt xương sườn, dưỡng thương hai tháng chắc cũng đã sớm khỏe.
Hiện tại còn không chịu lộ diện, khẳng định là đang âm mưu gì lớn hơn.
Hơn nữa, cách một đoạn thời gian, người của Quý đều sẽ có người chết, việc này chứng minh Dương Mộc Yên vẫn luôn không có dừng hành động của mình.
Triệu An An hiện tại thật sự cũng không an toàn.
Mộc Thanh cẩn thận xem xong tin tức, tuy rằng mặt trên tất cả đều là chút buồn nôn nói, nhưng là hắn sợ phương diện này có cái tin tức gì quan trọng, cho nên đọc rất nghiêm túc.
Sau khi xem xong, Mộc Thanh liền đem tin thiêu hủy.
Loại đồ vật này hắn không nên để lại, về sau nếu để Triệu An An thấy, khẳng định lại muốn chọc cô tức giận.
Ngày hôm sau, buổi sáng Mộc Thanh liền rời giường sau đó không có đi tới bệnh viện đi làm, mà là trực tiếp lái xe đi tới đại học X.
Hắn ở cửa địa học X có gặp Trịnh Kinh vừa lái xe tới.
Hai người ở bên ngoài, Mộc Thanh vào trường học.
Thời gian Triệu An An đi làm thời gian là 8 rưỡi, bất quá cô thông thường đều sẽ ở 8 giờ mười lăm liền tới rồi.
Mộc Thanh tới thời điểm, ô đã ở trong văn phòng.
Bên ngoài văn phòng vẫn có vệ sĩ đứng, bảo tiêu đằng trước là tiểu sơn, rất giống Lý Phi Đao.
Mộc Thanh nhìn bộ dáng Lý Phi Đao uy phong lẫm liệt, chỉ cảm thấy rẩ chói mắt, có người còn hận không thể làm cho hắn biến mất!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.