Chương trước
Chương sau
“Không có hứng thú cũng không sao, về sau ở bên nhau chậm rãi bồi dưỡng tình cảm là được!”
Lý Phi Đao cũng không bởi vì bị Triệu An An cự tuyệt mà nhụt chí.
A Hổ thường xuyên nói, da mặt của các cô gái tương đối mỏng, không có khả năng một lần liền thành công, khẳng định phải trải qua trăm ngàn lần cự tuyệt, mới có thể thành một đôi.
“Em là một cô gái, sao có thể không lấy chồng? Dù sao em không muốn gả cho Mộc Thanh, vậy đừng miễn cưỡng, gả cho tôi đi, tôi sẽ khiến em hạnh phúc!”
Lý Phi Đao vừa dứt lời, ở cửa văn phòng Triệu An An liền truyền đến một gióng nói nhàn nhạt: “Gả cho ai? Hạnh phúc cái gì?”
Triệu An An ngẩng đầu lên nhìn liền cực vui vẻ: “Trịnh Kinh, sao anh lại tới đây! Mau tiến vào mau tiến vào, nơi này có người vẫn luôn làm phiền không thôi, mau tới giúp đỡ!”
Trịnh Kinh mặc cảnh phục, đứng ở cửa được ánh nắng chiếu vào, có vẻ vô cùng cao lớn đĩnh đạc.
Hắn một thân chính trực, thoạt nhìn có phong cách hoàn toàn khác với Lý Phi Đao, nếu hai người cùng nhau đóng phim truyền hình, Trịnh Kinh nhất định là vai cảnh sát ngay thẳng chính trực, mà Lý Phi Đao nhất định là nhân vật phản diện.
Trịnh Kinh tiến vào văn phòng của Triệu An An, đứng yên trước mặt Lý Phi Đao, nhàn nhạt nói: “Anh không cần làm phiền An An, bảo vệ thì được, gả cho anh khẳng định không được, cô ấy không thích anh, anh không cần uổng phí sức lực.”
Hiện tại Lý Phi Đao trừ bỏ bội phục Cảnh Dật Thần, hơn nữa còn cực kì kính sợ, những người còn lại hắn đều không để vào mắt, mặc dù là cảnh sát hình sự ưu tú trẻ tuổi nhất thành phố A.
Hắn sống sót trong sự chém giết khốc liệt, tuyệt đối tự tin với thực lực của mình.
Hắn theo bản năng coi Trịnh Kinh như đối thủ cạnh tranh của mình, bởi vì có một lần Triệu An An đã lấy hắn ta ra làm lý do để từ chối qua loa mình, hơn nữa Trịnh Kinh thường xuyên vô duyên vô cớ xuất hiện bên cạnh Triệu An An, tần suất xuất hiện còn nhiều hơn cả Mộc Thanh, làm sao có thể không khiến Lý Phí Đao coi trọng.
“Cảnh sát Trịnh, anh cũng thích An An?”
“Tôi……”
Trịnh Kinh bị Lý Phi Đao hỏi, trong lúc nhất thời cũng không biết nên trả lời như thế nào.
Nhưng hắn trả lời không được, tự nhiên có người cướp lời trả lời giúp hắn.
Triệu An An ôm chặt cánh tay hắn, lớn tiếng nói: “Đúng đúng đúng, anh ấy thích tôi, anh cũng thấy rồi, tôi đã có người bảo vệ, không cần anh, anh nhanh chóng cút đi!”
Cánh tay cơ bắp của Lý Phí Đao bỗng nhiên giật giật, rồi sau đó cau mày, hung thần ác sát nhìn Trịnh Kinh: “Anh muốn cướp cô gái của tôi?!”
Biểu cảm trên mặt Trịnh Kinh rất đặc sắc, muốn nói không có việc này, nhưng lại vi phạm vào kịch bản của Thượng Quan Ngưng cho hắn, nhưng nếu thừa nhận việc này, Lý Phi Đao không hiểu rõ nhất định sẽ đánh nhau với hắn.
Triệu An An ôm cánh tay Trịnh Kinh, liên tiếp nháy mắt ra hiệu với hắn, ngón tay còn ở bên hông dùng sức véo, một hai phải buộc hắn nói “Đúng”.
Trịnh Kinh khổ mà không nói nên lời, đơn đả độc đấu, ngay cả A Hổ và Lý Đa cũng không phải là đối thủ của Lý Phi Đao, hắn càng không được.
Hơn nữa Lý Phi Đao là người của Cảnh Dật Thần, nếu hắn đánh nhau với Lý Phi Đao, kia không phải gây khó dễ cho Cảnh Dật Thần sao!
Hơn nữa hiện tại hắn đối tốt với Triệu An An như vậy, đều là diễn kịch mà thôi, hắn không thích Triệu An An, không cần thiết phải tranh giành tình cảm với Lý Phi Đao, người nên xuất hiện ở chỗ này đấu đến anh chết tôi sống là Mộc Thanh!
Cũng may Trịnh Kinh sóng gió gì cũng đã trải qua, tình cảnh trước mắt căn bản không làm khó được hắn.
“Anh có bản lĩnh thì giành lấy trái tim của An An, đấu với tôi thì có ích lợi gì, kể cả tôi không cướp của anh, chẳng lẽ An An có thể gả cho anh sao? Anh nhầm mục tiêu rồi, tranh đấu như thế nào cũng vô dụng. Muốn cưới An An, anh phải làm cô ấy vừa lòng mới được, nhưng giống như cô ấy không thích loại người dùng bạo lực để giải quyết vấn đề như anh.”
Không hổ là cảnh sát hình sự, tư duy logic chặt chẽ, ý nghĩ rõ ràng, lập tức liền vạch trần điểm yếu của đối phường, đồng thời còn lau sạch sẽ bản thân.
Lý Phi Đao cẩn thận suy nghĩ, lời Trịnh Kinh nói giống như rất có đạo lý.
Nếu hắn có thể trực tiếp đem Triệu An An cưới trở về, như vậy có mười Trịnh Kinh cũng vô dụng, mấu chốt vẫn phải xem Triệu An An thích ai.
“Vậy được, tôi không đấu với anh, tôi sẽ dùng hành động thực tế khiến An An rung động!”
Lý Phi Đao nói, nhìn về phía Triệu An An: “An An, nếu em cảm thấy tôi có chỗ nào không tốt, em liền nói cho tôi biết để sửa! Cho đến khi em vừa lòng!”
Triệu An An trợn trắng mắt, hắn có chỗ nào không tốt còn không tự biết được hay sao? Nói một câu còn tốn sức như vậy, căn bản không thể nào nói cho hiểu, tức chết người.
Hôm nay nếu không phải Trịnh Kinh tới, còn không biết sẽ bị làm phiền tới khi nào đâu!
“Còn có, tôi thoạt nhìn không phải một người cẩu thả như bề ngoài, cũng không phải một người thích dùng bảo lực để giải quyết vấn đề, sở dĩ muốn đánh nhau với bọn họ, là bởi vì chỉ có như vậy mới có thể chứng minh cho em thấy, chỉ có năng lực của tôi là mạnh mẽ nhất, chỉ có tôi mới có thể bảo vệ em.”
Lần này lại nói ra hình ra dạng, cùng với vẻ bên ngoài tục tằng của hắn đúng là không giống nhau, tựa như hắn cũng là một người có đầu óc.
Nhưng mặc kệ hắn có đầu óc hay không có đầu óc, mặc kệ hắn mạnh mẽ tới cỡ nào, Triệu An An đều không thích hắn nào!
Mỗi lần cô nhìn thấy hắn sẽ có loại xúc động muốn đánh chết hắn, không muốn để hắn sống nhiều hơn một giây đồng hồ, về sau hắn cứ tiếp tục làm phiền như vậy cô sẽ điên mất!
“Không không không, tôi không cần ai bảo vệ, hiện tại tôi rất tốt, cũng không có người muốn mạng tôi, anh đừng phí tâm như thế!”
Triệu An An nghiến răng nghiến lợi đẩy hắn đi ra ngoài: “Nhanh chóng đi ra ngoài, tôi còn muốn nói chuyện quan trọng với cảnh sát Trịnh, anh không thể ở đây!”
Hôm nay những gì nên nói đều đã nói hết, tuy rằng Lý Phi Đao luyến tiếc Triệu An An, nhưng cũng không thể tiếp tục ở trong văn phòng của cô.
Dù sao về sau hắn sẽ ở bên cạnh bảo vệ Triệu An An, có rất nhiều cơ hội ở riêng với cô.
Triệu An An rốt cuộc đuổi được người đi, “Phanh” một tiếng đóng lại cửa văn phòng, sau đó cả người xụi lơ đặt mông ngồi trên mặt đất.
“Rốt cuộc đi rồi! Mệt chết người, người này sao lại dai như đỉa vậy, một hai phải cưới tôi! Tôi rốt cuộc có chỗ nào tốt? Thần kinh không ổn định, không tim không phổi, hơn nữa cái gì cũng không làm, ngay cả tôi còn không muốn cưới bản thân mình, Lý Phi Đao sao lại cứ ỷ vào tôi?”
Trong lòng Trịnh Kinh cười không ngừng, hóa ra Triệu An An cũng biết mình có khuyết điểm, ngay cả bản thân cũng không thích mình a!
Cô không phải luôn cực kì tự kỷ sao?
Hôm nay bị Lý Phi Đao kích thích đến mức tự hạ thấp bản thân sao?
Trịnh Kinh ngồi bên cửa sổ, nhìn thoáng qua Lý Phi Đao đang đảm đương chức vệ sĩ đứng ở bên ngoài bảo vệ Triệu An An, nghĩ nghĩ bỗng nhiên nói: “Cô rất tốt, ưu điểm rất nhiều, chỉ là cô không biết mà thôi, càng không cảm thấy mình có bao nhiêu ưu tú, càng lộ ra vẻ đáng yêu.”
Triệu An An mẫn cảm thấy có chút không đúng, Trịnh Kinh từ khi nào nói chuyện buồn nôn như vậy? Lại còn nói lời buồn nôn như vậy với nữ hán tử như cô, quá ghê tởm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.