Chương trước
Chương sau
Viên đạn lạnh băng, mang theo tiếng gió bén nhọn, xuyên qua đầu Đường Thư Niên, cướp đi mạng sống của hắn ta.
Hắn ta khó có thể tin trừng lớn đôi mắt, làm sao cũng không thể tưởng được, Tiểu Lộc dám nổ sứng với hắn ta!
Rõ ràng đã nói Cảnh Dật Nhiên đang ở trong tay hắn ta, cô ta sao lại không hề lo lắng, không hề cố kỵ!
Chẳng lẽ, trong lòng cô ta căn bản không có Cảnh Dật Nhiên?!
Cô ta giả bộ có tình cảm rất sâu đậm với Cảnh Dật Nhiên là để mê hoặc hắn ta?
Hay là nói, Cảnh Dật Nhiên hiện tại đã được người khác cứu đi thoát khỏi sự khống chế của hắn ta?
Vấn đề này, Đường Thư Niên vĩnh viễn không có cơ hội suy nghĩ cẩn thận.
Đầu đau đớn như bị xé rách rất nhanh liền kéo hắn ta vào bóng tối vô hạn, hắn ta sẽ không thể tỉnh lại.
Sau khi Tiểu Lộc bắn trúng, trong đầu bỗng nhiên nhớ tới lúc Cảnh Dật Thần đã từng giết Cảnh Dật Nhiên, cô suy nghĩ một giây đồng hồ lại bắn thêm một phát vào tim Đường Thư Niên.
Như vậy ngay cả thần tiên cũng không thể cứu được chứ?
Tiếng súng bén nhọn vang lên, kinh động đến thuộc hạ của Đường Thư Niên đang canh giữ ngoài cửa và toàn bộ người trong bệnh viện, nhưng mà, chờ bọn họ tiến vào trong phòng, trừ bỏ nhìn thấy hai vết đạn trên người Đường Thư Niên đã chết thì không có người thứ hai!
Chỉ là, cửa sổ vốn dĩ đã đóng chặt bị mở toang, tấm rèm màu trắng nhẹ nhàng tung bay, như là nhắc nhở bọn họ, hung thủ chính là từ nơi này trực tiếp nhảy xuống để chạy trốn.
Tiểu Lộc bước chân nhẹ nhàng ra khỏi bệnh viện, một đường chạy như bay về phía biệt thự mà Cảnh Dật Nhiên đang ở.
Giết chết Đường Thư Niên, viên đá trong lòng cô rốt cuộc cũng rơi xuống.
Cô đã từng chấp hành vô số nhiệm vụ, giết vô số người, trước nay đều không thất thủ, kể cả về sau cô không tiếp tục làm sát thủ, cô cũng không muốn trong cuộc sống của mình có chút tiếc nuối nào.
Cô vẫn duy trì kỉ lục hoàn mỹ, làm sao có thể Đường Thư Niên phá hủy được.
Tiểu Lộc cố chấp tiếp tục đuổi giết Đường Thư Niên, trong đó có một nguyên nhân là giúp Cảnh Dật Thần, còn có một nguyên nhân khác là cô không muốn trong cuộc sống sát thủ của mình có sự thất bại.
Loại thất bại này, về sau sẽ quấy nhiễu cô, khiến cô cảm thấy khó chịu, chỉ có giết Đường Thư Niên, cô mới có thể chân chính từ bỏ thân phận sát thủ, mới có thể vẽ cho mình một dấu chấm tròn hoàn mỹ.
Về phần Cảnh Dật Nhiên, hắn hiện tại tuyệt đối an toàn, thuộc hạ của Đường Thư Niên sớm đã bị người của Cảnh Dật Thần khống chế, nói gì thì nói Đường Thư Niên bị mất một cánh tay, đầu óc cũng không còn tốt, hắn ta cũng không nghĩ, ở thành phố A nơi nơi đều là người của Cảnh Dật Thần, những thuộc hạ của hắn ta cũng không hề trung thành, sau khi bị bắt, ngược lại còn tranh nhau ra sức muốn giúp cho Cảnh Dật Thần.
Lúc Tiểu Lộc về đến nhà, trong phòng khách đang có hai người đàn ông cao lớn giằng co, Thượng Quan Ngưng ôm Cảnh Duệ ngồi một bên, trên khuôn mặt xinh đẹp là biểu cảm dở khóc dở cười, đôi mắt đen lúng liếng của Cảnh Duệ tò mò nhìn chằm chằm hai người đàn ông, “A a a” nói không ngừng, thoạt nhìn giống như khuyên can, tuy rằng là ngôn ngữ sao hỏa không ai có thể hiểu được.
Vừa thấy cô tiến vào, Thượng Quan Ngưng lập tức ôm Cảnh Duệ đứng lên: “Tiểu Lộc, cô cuối cùng đã trở lại, nếu còn không về hai người này sẽ đánh nhau mất!”
Cảnh Duệ nhìn thấy Tiểu Lộc, cũng không sợ người lạ, “A a a” nói chuyện với cô, giống như học theo dáng vẻ của mẹ cáo trạng với cô.
Tiểu Lộc còn không kịp nói chuyện, Cảnh Dật Nhiên liền nhanh chóng vọt qua, giữ chặt cô nhìn từ trên xuống dưới, sau khi xác định cô không hề bị thương, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
Tiểu Lộc tùy ý hắn nắm tay mình, nói câu “Em không có việc gì” sau đó cô liền quay đầu nhìn Cảnh Dật Thần, nhàn nhạt nói: “Nhiệm vụ hoàn thành, mục tiêu đã chết.”
Cảnh Dật Thần nao nao, gật đầu nói: “Tốt.”
Hắn chỉ nói một chữ, trên mặt cũng không có biểu tình ngạc nhiên hay mừng rõ gì, Cảnh Dật Nhiên lập tức không chịu được.
“Cảnh Dật Thần, anh đây là có thái độ gì? Người phụ nữ của tôi liều chết đi giết người cho anh, kém chút nữa mất cả mạng sống, anh chỉ nói một chữ cho có lệ?! Anh đúng là không có lương tâm!”
Cảnh Dật Thần nghe hắn nói “Người phụ nữ của tôi” rất nhiều lần, cũng không cảm thấy kinh ngạc, Thượng Quan Ngưng vẫn là lần đầu tiên nghe Cảnh Dật Nhiên xưng hô với Tiểu Lộc như vậy, không khỏi kinh ngạc nhìn Tiểu Lộc.
Mà khuôn mặt nhỏ tái nhợt của Tiểu Lộc lại không có biểu tình gì, cô giống như đã sớm quen với cách xưng hô này của Cảnh Dật Nhiên.
Cảnh Dật Thần lạnh lùng nhìn Cảnh Dật Nhiên, đạm mạc nói: “Như thế nào, còn cần tôi phát cúp và bằng khen cổ vũ cô ta sao? Cô ta đang ở trong nhà trẻ hay sao?”
Thái độ của hắn lạnh lùng không chút để ý, nghiêm trọng kích thích Cảnh Dật Nhiên, khiến hắn ta tức giận tới mức khuôn mắt đỏ bừng, tròng mắt sắp rớt ra.
“Anh còn ở chỗ này nói mát! Chính anh vô dụng, giết không được họ Đường khốn kiếp kia, phải để người phụ nữ của tôi đi giết, anh chính là tên khốn kiếp! Về sau anh tránh xa người phụ nữ của tôi một chút, cô ấy về sau sẽ không bán mạng cho anh nữa!”
Cảnh Dật Thần nhàn nhạt nói: “Angel là sát thủ đứng thứ hai toàn thế giới, đi giết một mình Đường Thư Niên vẫn còn dư giả. Tôi là cố chủ, đương nhiên không cần tự mình ra tay, nếu không mời sát thủ để làm gì? Cô ta cũng có thể lựa chọn không đi, trước nay tôi đều không có ép cô ta. Cô ta đi giết Đường Thư Niên, là vì cảm thấy hổ thẹn muốn đền bù cho Cảnh gia mà thôi.”
“Tôi cũng có thể nói cho cậu biết, chỉ giết Đường Thư Niên, căn bản không đền bù số tiền kếch xù mà Cảnh gia hao phí mấy năm nay, huống chi, lúc trước cô ta làm vệ sĩ cũng không tốt, làm vợ cùng con tôi rơi vào tay người không biết liêm sỉ nào đó, buộc cô ấy nhảy xuống biển, làm hại cô ấy sinh non. Vệ sĩ như vậy, có thể sống đến bây giờ, tôi đã rất nhân từ!”
Chuyện khác, Cảnh Dật Thần có thể không để trong lòng, nhưng Tiểu Lộc đã từng thất trách, làm hắn cực kì thất vọng cùng tức giận, lúc trước nếu không phải hắn tín nhiệm Tiểu Lộc như vậy, đổi người khác bảo vệ Thượng Quan Ngưng, cô sẽ không xảy ra chuyện gì, cũng sẽ không phải chịu nhiều khổ sở như vậy.
Lấy tính cách của hắn, không giết chết Tiểu Lộc, mà chỉ đuổi cô đi, thật sự đã hạ thủ lưu tình, hiện tại muốn hắn khen thưởng Tiểu Lộc, của nhỏ cũng không có!
“Việc kia không liên quan đến Tiểu Lộc!”
Nhắc tới việc làm hại Thượng Quan Ngưng nhảy xuống biển, Cảnh Dật Nhiên có chút chột dạ, nhưng hắn quyết không cho phép Cảnh Dật Thần đem trách nhiệm đẩy hết lên trên người Tiểu Lộc!
“Việc kia là trách nhiệm của tôi, anh nói Tiểu Lộc làm gì! Người nào làm người đó chịu, huống chi anh đã báo thù, chuyện này coi như xong! Hiện tại Tiểu Lộc vì giúp anh giết người, bị thương, còn kém chút nữa mất mạng, không phải anh nên bồi thường cô ấy một chút sao?”
Thượng Quan Ngưng nhìn hai người lại giương cung bạt kiếm, không khỏi bắt đầu thấy đau đầu.
Trước khi Tiểu Lộc trở bề, hai người đã cãi nhau túi bụi, Cảnh Duệ không rõ nguyên do, vui vẻ kêu theo bọn họ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.