Cảnh Dật Thần nghe vậy mày nhíu càng sâu. Trong máu của Tiểu Lộc có chứa độc tố do virus, người thường uống vào tuy rằng sẽ trong khoảng thời gian nâng cao tất cả các chức năng, nhưng di chứng sẽ cực kì rõ ràng. Chỉ sau thời gian một tuần, xương cốt cả người Thượng Quan Ngưng khẳng đều sẽ cảm thấy vừa đau lại vừa nhức, bởi vì virus xâm lấn vào cơ thể của cô, mạnh mẽ cải tạo tế bào, tất cả các tế bào được cải tạo thông thường sẽ không sống được lâu lắm, rất nhanh sẽ lần lượt chết đi. Khi tế bào cũ tử vong, tế bào mới lại chưa kịp sinh ra, chính là lúc đau đớn nhất. Hơn nữa uống càng nhiều máu, đau đớn càng mãnh liêt, tiếp tục thời gian cũng sẽ dài hơn. Cũng may những virus không thể sống lâu dài trong cơ thể con người, cơ thể người có khả năng miễn dịch có thể chống lại những virus đó, cho đến khi virus bị đuổi ra khỏi cơ thể. Cơ thể của Tiểu Lộc là do bị virus cải tạo từ bé, vẫn luôn bị ba mẹ cô ấy tiêm virus vào làm cho cô ấy bị đột biến gien, cơ thể của cô ấy đã đã thích ứng với virus, sẽ không bài xích nó, khả năng miễn dịch của cô đã hoàn toàn không giống người thường. Khả năng miễn dịch của Thượng Quan Ngưng cũng không tồi, sức đối kháng với virus chắc chắn không có vấn đề gì. Nhưng mà Tiểu Lộc chỉ chú ý đến cảm giác đau đớn, mà sẽ không chú ý mặt khác, Cảnh Dật Thần lại càng lo lắng một số vấn đề khác —— virus trong cơ thể Tiểu Lộc cực kì mạnh mẽ, có thể cải tạo gien của loài người, khiến cơ thể con người xảy ra sự tiến hóa lớn nhất, nhưng sự tiến hóa này cũng phải trả một cái giá rất lớn, đó chính là không thể có thai. Năm nay Tiểu Lộc hai mươi sáu tuổi, nhưng mà mấy năm nay cô ấy mới có kinh nguyệt, hơn nữa vẫn luôn không đều. Mộc Vấn Sinh đã từng cẩn thận kiểm tra thân thể cho Tiểu Lộc, ông đã đưa ra kết luận là, virus thúc đẩy tiến hóa của cơ thể cô ấy, đặc tính tế bào của cô ấy lớn hơn người thường gấp trăm lần, cái này làm cho cô ấy càng thích hợp chiến đấu và tồn tại dưới tình huống ác liệt, hiển nhiên, lúc suy yếu nhất mỗi tháng của các cô gái gây bất lợi cho sự sống, mang thai càng sẽ khiến sức chiến đấu của cô ấy giảm rất nhiều, cho nên không thể mang thai là kết quả của sự tiến hóa. Trước nay Tiểu Lộc đều không để ý đến việc không thể có thai, tình tình của cô lạnh lùng, rất lạnh nhạt với tình cảm, cho nên căn bản không cân nhắc điểm này. Cảnh Dật Thần lại rất coi trọng việc này, hắn còn hy vọng Thượng Quan Ngưng sinh cho hắn một đứa con gái. Huống chi, hiện tại số lượng virus trong người Thượng Quan Ngưng phải mất vài ngày mới có thể bị bài xích hết, mà mấy ngày này, cô không thể cho Cảnh Duệ uống sữa mẹ, Cảnh Duệ chỉ có thể uống sữa bột. Thượng Quan Ngưng nhìn thấy Cảnh Dật Thần nhíu mày, lập tức giải thích nói: “Không liên quan đến Tiểu Lộc, cô ấy cũng vì muốn em không bị ảnh hưởng của thuốc mà cho em uống, hơn nữa uống không nhiều lắm, không cần lo lắng!” Cô không biết sẽ có di chứng gì, cô chỉ biết là, hiện tại cơ thể cô có cảm giác tốt tới mức không thể tốt hơn. Thị lực so với ban đầu cao gần gấp đôi, cô cảm thấy chính mình giồng như đang cầm một cái kính lúp nhìn thế giới, tầng hầm ban đầu vẫn còn mơ hồ, hiện tại rõ ràng vô cùng, hơn nữa cô cảm thấy sức lực cả người dùng không hết, cõng Cảnh Dật Thần một hơi chạy ra tầng hầm khẳng định cũng không cảm thấy mệt! Chẳng qua, hiện tại cô chỉ thấy có một chút không tốt, đó chính là cô rất đói bụng, rất muốn ăn cái gì đó. Cảnh Dật Thần đã sớm đoán được nguyên nhân này, nếu không Tiểu Lộc sẽ không tùy tiện để Thượng Quan Ngưng uống máu của cô ấy. Hắn nhẹ nhàng gật đầu, nhàn nhạt nói: “Ừ, anh đã biết. Chẳng qua lần sau không được uống nữa, những nơi nguy hiểm cũng không được đi, việc giống như ngày hôm nay, lần sau không được đi theo tới.” Thượng Quan Ngưng ngoan ngoãn gật đầu, trong lòng lại nghĩ, về sau mặc kệ Cảnh Dật Thần gặp phải chuyện gì nguy hiểm, cô đều sẽ không quan tâm mà đi theo. Cuối cùng, Cảnh Dật Thần rốt cuộc được dùng một cái cáng thô sơ nâng ra ngoài, trên người hắn có rất nhiều vết thương, nếu hắn tự đi ra ngoài, vết thương khẳng định sẽ nặng hơn. Có cáng, hắn cũng hoàn toàn không cậy mạnh, để người nâng ra khỏi tầng hầm, rồi sau đó cùng Thượng Quan Ngưng và Trịnh Kinh cùng nhau lên máy bay trực thăng trực tiếp đến bệnh viện Mộc thị. Mộc Thanh lập tức tiếp đón ba người bệnh như họ, vội túi bụi. Chẳng qua Cảnh Dật Thần bị thương nặng nhất, Mộc Thanh tự mình xử lý vết thương cho hắn, chân của Trịnh Kinh bị thương, tuy rằng nhìn dọa người, nhưng kỳ thật cũng không nghiêm trọng, Mộc Đồng là đương nhiệm viện trưởng của bệnh viện Mộc thị cũng ra tay, tới làm phẫu thuật cho Trịnh Kinh. Tuy rằng Thượng Quan Ngưng không có bị thương, nhưng lại do Mộc Vấn Sinh tới kiểm tra cơ thể cho cô. Bởi vì chỉ có Mộc Vấn Sinh nghiên cứu virus trong người Tiểu Lộc một thời gian rất dài, khả năng xử lí cũng có kinh nghiệm hơn. Lấy máu kiểm tra, những tế bào bình thường trong cơ thể Thượng Quan Ngưng đang bị virus cắn nuốt số lượng lớn, hàm lượng virus trong máu cô đã đạt tới đỉnh điểm, rất nhanh sẽ bị giảm xuống, cũng chính là nói, qua một đến hai giờ nữa di chứng sẽ bắt đầu phát tác. Sau khi Mộc Vấn Sinh kiểm tra cho cô xong, vẫn chờ ở một bên quan tâm Thượng Quan Ngưng nói với Cảnh Dật Thần và Cảnh Trung Tu: “Không có việc gì, sẽ khó chịu mấy ngày, mấy ngày nay bổ sung nhiều dinh dưỡng hơn, năng lượng trong cơ thể con bé bị virus tiêu hao quá mức. Đương nhiên, mấy ngày nay cháu trai của ông không thể uống sữa mẹ, uống sữa bột đi!” Cảnh Trung Tu đã sớm biết mấy ngày nay Thượng Quan Ngưng khẳng định không thể cho Cảnh Duệ uống sữa mẹ, bởi vậy nghe Mộc Vấn Sinh nói cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Chỉ cần cơ thể của Thượng Quan Ngưng không có gì trở ngại, những tế bào virus đó có thể bị bài xích hết là ông có thể yên tâm tồi. Ông không đi xem con trai đang bị thương, bởi vì ông cũng không lo lắng cho tình trạng sức khỏe của con trai, nghỉ ngơi mấy ngày khẳng định có thể bình phục, nhưng tai họa của những tế bào trong cơ thể của Thượng Quan Ngưng khá lớn, ông đương nhiên sẽ quan tâm hơn một chút. Thượng Quan Ngưng vừa nghe không thể cho Cảnh Duệ uống sữa mẹ, tức khắc tự trách không thôi. Cô không muốn để con trai uống sữa bột, sữa bột dù tốt cũng không tốt bằng sữa mẹ a! Mộc Vấn Sinh thấy Thượng Quan Ngưng khổ sở, tức khắc cười, nói: “Tên tiểu tử kia uống mấy ngày sữa bột cũng không có hại, thay đổi khẩu vị cũng không tồi! Đây là việc nhỏ, còn có một việc lớn hơn vẫn còn chưa nói đâu, nói ra có khi cháu sẽ khóc hay không a?” Thượng Quan Ngưng bị Mộc Vấn Sinh trêu chọc, lập tức cảm thấy xấu. Bởi vì cho tới lúc đến bệnh viện, trên mặt cô còn vương nước mắt —— cô bị vết thương trên người Cảnh Dật Thần dọa sợ. Cô có chút thấp thỏm lo lắng hỏi: “Ông nội Mộc, còn có chuyện gì? Ngài nói là được, cháu không sao.” “Mấy năm nay cháu không được mang thai, cần phải phải chờ tới khi cơ thể cháu hoàn toàn khôi phục lại bình thường, đặc tính của tế bào khôi phục lại giống trước kia, cháu mới có thể tiếp tục sinh con cho Cảnh gia!” Hóa ra lực sát thương của virus trong cơ thể Tiểu Lộc lại lớn như vậy! Thượng Quan Ngưng có chút khiếp sợ. Nhưng vẫn còn tốt, cô đã có Cảnh Duệ, tuy rằng cô còn muốn sinh thêm em gái cho Cảnh Duệ, nhưng chuyện này cũng không sốt ruột, cô muốn tập trung tinh thần nuôi nấng Cảnh Duệ, nếu có hai bé cưng không kém tuổi nhau mấy, cô sẽ không tránh khỏi có sơ suất. Thượng Quan Ngưng hướng về phía Mộc Vấn Sinh cười cười, muốn nói việc này đối với cô không phải là việc lớn, nhưng mà cô nghĩ đến virus trong cơ thể của Tiểu Lộc, vậy chẳng phải là…… “Ông nội Mộc, về sau Tiểu Lộc có thể sinh con không?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]