Chương trước
Chương sau
Editor: 如意: Như Ý
Đường Thư Niên bị thất bại, làm hắn không khỏi nôn nóng.
Nội tâm hắn dâng lên một loại cảm giác kỳ lạ, hắn cảm thấy, nếu mình thật sự đụng tới Thượng Quan Ngưng, chỉ sợ cũng sẽ không có phản ứng, hẳn là hắn vẫn bài xích.
Chẳng qua, loại này bài xích này đã đỡ hơn lúc trước rất nhiều.
Xem ra chỉ cần gặp người hắn thích, bệnh thích sạch sẽ của hắn không phải là không thể chữ khỏi hẳn.
Hắn thu tay lại, nắm thành quyền rũ xuống.
“Không thích tôi đụng vào cô?”.
Thượng Quan Ngưng cảnh giác nhìn bộ dáng ôn nhu lại thâm tình của hắn, kiên định lắc đầu: “Đương nhiên không thích! Anh chỉ thích đùa giỡn —— lưu —— manh, chỉ làm người khác cảm thấy ghê tởm”.
Không ngờ Đường Thư Niên không tức giận một chút nào, mà là vẻ mặt giống như đã nhận thức nói: “Ồ, tôi có thể lý giải loại cảm giác này, bởi vì trước khi gặp được cô, tôi cảm thấy cô gái nào tới gần tôi đều làm tôi ghê tởm muốn nôn”.
“Nhưng mà”, lời nói của hắn xoay chuyển, nhíu mi nói: “Cho tới bây giờ, cô là cô gái mà tôi ít ghê tởm nhất, cho nên, cô có khả năng ở lại đây giúp tôi”.
“Tôi đã kết hôn”.
“Không sao, tôi không ngại cô đã từng kết hôn”.
“Tôi còn có con nhỏ, anh vẫn nên đi tìm mỹ nữ trẻ tuổi mà anh theo đuổi đi!”.
“Vậy cũng không sao, tôi có thể làm cô trở thành không có con, cô đẹp hơn bất kỳ cô gái nào khác, tôi không tìm thấy ai thích hợp với tôi hơn cô”.
Thượng Quan Ngưng biết, Đường Thư Niên căn bản không nói giỡn, hắn thật sự sẽ uy hiếp đến an toàn của Cảnh Duệ.
Mà điều này, làm cô không thể chịu đựng được.
Cô và Cảnh Dật Thần đều có thể chịu tổn thương, nhưng không thể để Cảnh Duệ bị tổn thương, nó còn nhỏ như vậy, không biết cái gì cả, còn cần bọn họ tỉ mỉ che chở và bảo hộ.
Thượng Quan Ngưng không dám nhắc lại chuyện đứa nhỏ, cũng không muốn lãng phí thời gian với hắn, cô ngăn chặn nội tâm vội vàng xao động bất an của mình, dùng giọng điệu lãnh đạm nói: “Khi nào tôi có thể gặp chồng của tôi?”.
Đường Thư Niên trầm mặc một hồi lâu, thẳng đến khi bầu không khí hơi ngạt thở, hắn mới nói: “Nếu cô muốn đi, vậy sẽ thành toàn cho cô, bất quá hy vọng cô đừng chết, bằng không tôi bị tổn thất rất lớn”.
Thượng Quan Ngưng có chút ngoài ý muốn vì lúc này hắn sảng khoái đồng ý như vậy, cô như thở phào một cái, đáp: “Tôi sống hay chết không phải là việc anh có thể định đoạt, nếu anh muốn tôi chết, tôi khẳng định không sống được, anh muốn cho tôi sống, tôi cũng sẽ không đi tìm cái chết. Nơi này là vương quốc ngầm của anh, anh có quyền khống chế tuyệt đố. Tôi có thể rời đi sao?”.
“Trước tiên đưa một ngàn triệu cho tôi, vạn nhất cô chết, ít nhất còn tiền tôi lấy được, không thể toi công”.
Vừa mới nãy rõ ràng vẫn là một bộ dáng người đàn ông tình thâm, trong nháy mắt liền không coi cô ra gì, Đường Thư Niên thay đổi thất thường, làm cho trong lòng Thượng Quan Ngưng vô cùng khẩn trương.
Hơn nữa, nghe ý tứ của hắn, chỗ Cảnh Dật Thần vô cùng nguy hiểm?
Lòng cô nóng như lửa đốt, cũng bất chấp mọi thứ, lập tức lấy di động ra dựa theo tài khoản Đường Thư Niên đưa cho để chuyển khoản.
Đường Thư Niên nhẹ nhàng như vậy liền kiếm được một ngàn triệu, làm tâm tình hắn không tệ. Ít nhất tương lai trong ba năm, hắn không cần phải sầu vì tiền, hắn có thể mua vật liệu công nghệ cao mới nhất để tạo ra càng nhiều tầng hầm kiên cố, càng có thể tạo ra nhiều thuộc hạ giúp hắn làm việc.
Hắn từng là phú gia công tử, áo cơm không lo, cho tới bây giờ cũng không cần phát sầu vì tiền, nhưng sau khi hắn hết tiền, hắn biến thành một người người mà chó cũng có thể giẫm lên, thậm chí cơm hắn cũng không kịp ăn, áo rách quần manh, ăn ngủ đầu đường.
Cho nên, hiện tại hắn dưỡng thành một thói quen liều mạng kiếm tiền, hắn đối với tiền có một sự cuồng nhiệt và tham lam, đã đạt tới cấp độ khó có thể tưởng tượng nổi.
Để cho Thượng Quan Ngưng và Cảnh Dật Thần gặp mặt đã có thể thu được khoản tiền lớn, Đường Thư Niên cảm thấy vô cùng có lời.
Huống chi, vốn dĩ hắn cũng muốn cho Thượng Quan Ngưng gặp mặt Cảnh Dật Thần, vì vậy khi thời điểm Cảnh Dật Thần chật vật không chịu nổi, thậm chí có thể điên cuồng cùng người đàn ông cường tráng lăn chung một chỗ.
Nếu bị Thượng Quan Ngưng thấy một màn như vậy, chỉ sợ ngay cả tôn nghiêm cuối cùng Cảnh Dật Thần cũng không có? Hắn là một người kiêu ngạo như vậy, bị vợ của mình nhìn thấy một màn ghê tởm như vậy, nhất định không có mặt mũi để sống nữa!
Sau khi Thượng Quan Ngưng nhìn thấy, khẳng định cũng sẽ cảm thấy vô cùng ghê tởm, sau này sẽ không bao giờ tâm tâm niệm niệm với hắn nữa.
Còn về con trai Cảnh Duệ của Thượng Quan Ngưng, Đường Thư Niên thật sự chưa từng để vào mắt, kia chẳng qua là một đứa trẻ con có thể lấy mạng nó bất cứ lúc nào, căn bản không uy hiếp đến hắn, hắn cũng không quan tâm nếu để một đứa con nít sống thêm mấy ngày.
Mục tiêu lúc đầu của Đường Thư Niên là Cảnh Dật Thần và Cảnh Trung Tu, còn có gia sản khổng lồ của Cảnh gia, nhưng mà, mục tiêu hiện tại của hắn ngoại trừ Cảnh gia, còn có thêm một người tên Thượng Quan Ngưng.
Cô gái làm cho hắn vô cùng thoải mái như vậy, sao hắn có khả năng buông tha!
“Được rồi, cô có thể đi ra ngoài, bên ngoài sẽ có người mang cô đi, nhớ theo sát, đừng đi loạn, đừng có suy nghĩ liên lạc với Cảnh Trung Tu, nếu không đáng mất tính mạng đã chớ có trách tôi. Vương quốc dưới đất của tôi có chế định nghiêm ngặt quy tắc hà khắc, tất cả mọi người đều dựa theo quy tắc để việc, cô cũng không ngoại lệ”.
Đường Thư Niên nói xong, cửa đại sảnh liền mở ra, Thượng Quan Ngưng không chút do dự tiêu soái đi ra ngoài.
Cho đến khi người bên ngoài nhìn thấy Thượng Quan Ngưng đi ra, thế nhưng không hẹn mà vô cùng cung kính với cô, bởi vì nhiều năm như vậy, cô là cô gái duy nhất có thể tiếp cận Đường Thư Niên, hơn nữa Đường Thư Niên vừa mới phân phó bọn họ, không thể để cho Thượng Quan Ngưng chịu tí tổn thương nào, nếu không tất cả bọn họ không được sống nữa.
Đương nhiên Thượng Quan Ngưng nhìn ra thái độ bọn họ thay đổi, nhưng cô cũng không để ở trong lòng, cho dù những người này có thái độ khác, khẳng định cũng chỉ nghe lời một mình Đường Thư Niên, bọn họ không có khả năng giúp cô.
Cô thầm nghĩ nhanh chóng tìm được Cảnh Dật Thần, sau đó cùng với hắn đi ra chỗ mê cung khổng lồ dưới đất này.
Thượng Quan Ngưng đi theo người Đường Thư Niên thời gian trôi qua rất lâu, thậm chí có một đoạn đường cô cảm thấy có chút thiếu oxi, suy nghĩ choáng váng, hơn nữa vì ngọn đèn lập lòe, cô căn bản không thấy rõ gì cả, cũng hoàn toàn không nhớ rõ đường đi.
Không biết đi xa bao nhiêu, rốt cuộc bọn họ dừng lại trước một cửa đá vô cùng nặng nề.
Cái cửa này, vượt ngoài dự đoán của Thượng Quan Ngưng, thế nhưng cửa này không giống các cửa khác, cần vân tay mới được vào, mà là có thể tùy ý tiến vào.
Nhưng mà, người dẫn đường không được đi vào, chỉ cho một mình Thượng Quan Ngưng vào trong.
Lúc này Tiểu Lộc cũng không an tâm để một mình Thượng Quan Ngưng đi vào, cô biết, Cảnh Dật Thần rất có khả năng ở ngay chỗ tầng hầm ngầm này, cô cần cứu người ra, mà không phải để Thượng Quan Ngưng đi vào.
Người còn lại thấy Tiểu Lộc muốn vào trong, đều muốn tới ngăn cản, nhưng mà khi gần đối mặt, sáu người phụ trách dẫn đường cho bọn họ toàn bộ không có hơi thở, ngay cả một tiến hét thảm cũng chưa kịp phát ra, chết không nhắm mắt ngã xuống mặt đất.
Thượng Quan Ngưng lại hoảng sợ!
Cô nhìn sáu người nằm trên mặt đất, lại nhìn Tiểu Lộc bộ dáng lạnh nhạt, sắc mặt không khỏi trắng bệch.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.