Chương trước
Chương sau
Cửa tự động mở ra, Mễ Hiểu Hiểu ung dung nhìn thoáng qua Triệu An An đang trốn sau xe taxi, sau đó khoé môi khẽ nhếch, trong ánh mắt đều là ý cười.
Triệu An An này, thật là thú vị, rõ ràng là để ý Mộc Thanh, lại làm bộ như không cần, chẳng lẽ người chịu thiệt không phải là cô ta à?
Lỡ như Mộc Thanh thật sự thay lòng đổi dạ, Triệu An An đến chỗ nào khóc lóc? Đúng là ngốc mà!
Mễ Hiểu Hiểu âm thầm cảm khái, trên mặt vẫn duy trì nụ cười tao nhã, bước vào đại sảnh bệnh viện Mộc thị.
Hôm nay cô mặc cái váy ngắn tay Chanel màu xanh ngọc, kèm theo kính râm Prada, trên cổ buộc khăn lụa Hermès, trong tay là ví da Gucci mới vừa ra mắt, trên chân là đôi giày cao gót màu trắng của Salvatore Ferragamo.
Toàn thân cao thấp, tất cả đều là đồ xa xỉ nhất, đúng là có thể làm cho người ta sáng mù mắt.
Thật ra trước đây Mễ Hiểu Hiểu không phô trương như vậy, nhưng mà Thượng Quan Ngưng yêu cầu khi cô đến bệnh viện thì phải ăn mặc như vậy, cô cũng đành đem hết gia sản mình đến đây.
Cô dừng lại trước sàn diễn đại sảnh bệnh viện, lập tức đưa đến vô số ánh mắt, Mễ Hiểu Hiểu làm như không phát hiện, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, dùng khí thế từ trên cao nhìn xuống hỏi: “Mộc Thanh ở đâu? Tôi là bạn gái Mộc Thanh, kêu anh ấy đến đón tôi.”
Một phút đồng hồ sau, tất cả mọi người trong bệnh viện đều biết, vị viện trưởng tiền nhiệm Mộc Thanh, đổi bạn gái! Hơn nữa còn là người cực kỳ xinh đẹp, cực kỳ có vị phụ nữ! Khí chất, dung mạo đủ để nghiền áp tất cả bác sĩ và y tá trong bệnh viện!
Năm phút sau, Mộc Thanh xuất hiện trước mặt mh, tươi cười dẫn cô đến văn phòng mình.
Mễ Hiểu Hiểu nhìn xuyên qua kính râm, nhìn thoáng ra chiếc xe taxi bên ngoài, trong lòng thở dài.
Sao Triệu An An còn chưa vào?
Triệu An An rất trầm tĩnh, hay không hề lo lắng?
Mễ Hiểu Hiểu trải qua nhiều lần yêu đương, loại đàn ông nào cũng đụng qua, nhưng mà chưa từng thấy một người có thể trả giá vì bạn gái mình.
Có lẽ, mị lực của cô không đủ?
Dù sao thì, cô không tin vào tình yêu, cũng không tin sẽ có người không giận không oán chờ đợi một người, chờ cô ấy hồi tâm chuyển ý.
Tình yêu, cần phải có hai người cùng nhau tiến hành, tình yêu một người thì gọi là đơn phương!
Cô nghe Thượng Quan Ngưng nói, Mộc Thanh đợi Triệu An An mười năm.
Mễ Hiểu Hiểu nghe thấy con số thiên văn ấy, phản ứng đầu tiên chính là không tin.
Đúng vậy, đối với con người chỉ sống được vài thập niên mà nói, mười năm đã là con số thiên văn. Có người đàn ông nào sẽ bỏ phí mười năm thanh xuân, chỉ vì chờ đợi một người không chịu quay đầu?
Đây không phải si tình, đây gọi là đầu bị cửa kẹp!
Thượng Quan Ngưng không nói bệnh tình của Triệu An An cho Mễ Hiểu Hiểu biết, đầu tiên là vì đó là việc riêng của Triệu An An, thứ hai là bây giờ Triệu An An không có bệnh, rất khoẻ mạnh, đương nhiên không thể nói là Triệu An An có bệnh.
Cho nên Mễ Hiểu Hiểu không cảm thấy việc hãm hại Triệu An An như vậy có gì là không đúng, ngược lại, cô cảm thấy Thượng Quan Ngưng rất nhân từ với Triệu An An!
Cho dù không có Thượng Quan Ngưng sắp người đến diễn trò với Mộc Thanh, chẳng lẽ trong cuộc sống của Mộc Thanh không có cái gì mà Trương Hiểu Hiểu, Lý Hiểu Hiểu? Những cái Hiểu Hiểu đó sẽ không giống cô, bảo trì khoảng cách với Mộc Thanh, không đánh chủ ý lên người Mộc Thanh.
Mộc Thanh vĩ đại như vậy, ngay cả ngón chân cũng biết, chắc chắn có rất nhiều người theo đuổi hắn.
Ngay cả cô gái có “kinh nghiệm sa trường” như cô nhìn thấy Mộc Thanh mà còn không nhịn được muốn ra tay, những cô gái đơn thuần khác, càng dễ yêu hắn.
Triệu An An không nắm giữ người đàn ông tốt như vậy, đương nhiên sẽ có một bó lớn người đến bắt đi.
Thật ra Mễ Hiểu Hiểu đoán đúng rồi.
Đúng là có rất nhiều người theo đuổi Mộc Thanh, bệnh viện Mộc thị có rất nhiều bác sĩ và y tá xinh đẹp trẻ tuổi, có thể đến làm việc tại bệnh viện Mộc thị, đều là người có tri thức, dáng người cũng không quá kém.
Ánh mắt các cô ấy rất chuẩn, rất độc ác, Mộc Thanh – vị tiền viện trưởng tốt như vậy, bác sĩ nữ như tre già măng mọc mà sà vào người hắn.
Rất nhiều người biết Mộc Thanh thích Triệu An An, đây không phải là bí mật ở bệnh viện Mộc thị.
Nhưng mà, điều này cũng không đả kích lòng tin của bác sĩ và y tá, ngược lại còn khơi dậy ý chí chiến đấu -- Ở trong mắt mọi người, Triệu An An không thích Mộc Thanh, cũng không phải người ôn nhu và săn sóc, muốn PK Triệu An An rớt đài, hình như rất đơn giản.
Trong bệnh viện Mộc thị, có bác sĩ theo đuổi Mộc Thanh rất nhiều năm, có người liều mạng nâng cao y thuật, như vậy có thể không kiêng nể gì mà tìm Mộc Thanh thảo luận đề tài y học, nhằm đề cao địa vị của mình trong lòng Mộc Thanh, bởi vì Mộc Thanh rất có kiên nhẫn với người thông minh.
Mộc Thanh còn có rất nhiều người theo đuổi, là bệnh nhân nữ của hắn, trong đó có diễn viên và người mẫu với dung mạo xuất sắc.
Hắn là người ấm áp, tính cách sáng sủa ôn hoà, thích cười thích nói chuyện, có khả năng sưởi ấm lòng người, đối xử với bệnh nhân lại cẩn thận tỉ mỉ, còn có y thuật cao siêu.
Gả cho hắn, chắc chắn là việc hạnh phúc nhất đời này!
Có ai ngốc như Triệu An An đâu? Họ đều rất khôn khéo, nhìn thấy đẩy Mộc Thanh ra xa, họ đều yên lặng giúp đỡ Triệu An An.
Ví dụ như, thay Triệu An An giấu giếm hành tung, cố ý quên mất lời Triệu An An nhắn cho Mộc Thanh, “có lòng” nhắc nhở Mộc Thanh rằng Triệu An An lại gây ra tai hoạ gì rồi...
Nếu không phải Mộc Thanh kiên định, tình cảm giữa hắn và Triệu An An đã sụp đổ từ lâu.
Hắn cũng là người, cũng sẽ mệt mỏi, không có khả năng vĩnh viễn theo đuổi Triệu An An.
Chẳng qua, cho dù hắn mệt mỏi, hắn cũng không thể thích người khác, đây là ưu thế lớn nhất của Triệu An An.
Mà nay, Mễ Hiểu Hiểu xuất hiện, làm tất cả ong bướm bên người Mộc Thanh chấn động.
Ở trong mắt mọi người, Triệu An An không đủ sức gây sợ hãi, nhưng cái kẻ tai họa như Mễ Hiểu Hiểu lại là tình địch!
Trong văn phòng Mộc Thanh, Mễ Hiểu Hiểu đứng bên cửa sổ, xuyên qua cửa thuỷ tinh nhìn thấy chiếc xe taxi đậu bên đường, hỏi: “Mộc Thanh, anh và Triệu An An có gì hiểu lầm sao? Tình yêu của hai người chạy cự ly dài lâu lắm rồi đó!”
Mộc Thanh đưa cho cô một ly trà, cũng tự mình bưng một ly đứng trước cửa sổ, cười nói: “Không có hiểu lầm, chỉ là em ấy có chút trẻ con, thích gây ồn ào. Về phần tình yêu chạy cự ly dài... Thật ra tôi cũng không ngờ mình có thể kiên trì lâu thế.”
Mễ Hiểu Hiểu kinh ngạc nhìn Mộc Thanh, cô còn tưởng, Mộc Thanh muốn nói ra lời thề non hẹn biển gì với Triệu An An, không ngờ hắn lại nói sự thật!
Nhưng mà, càng như vậy, lại càng cho biết Mộc Thanh đáng để tin tưởng.
Cô từng nghe thấy rất nhiều lời ngon tiếng ngọt, nhưng mà không có cái nào là thật.
Cho nên Mộc Thanh không nói lời dễ nghe, ngược lại làm cho Mễ Hiểu Hiểu nhìn hắn thêm vài lần.
“Không mệt sao?”
“Rất mệt.” Ý cười trên mặt Mộc Thanh không thay đổi, trả lời thoải mái, “Nhưng mà nghỉ ngơi một lát thì tốt rồi, tình cảm của tôi dành cho An An, không bao giờ ngừng mãnh liệt.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.