Chương trước
Chương sau
Triệu An An không phải cái loại người không biết tốt xấu, cô đã sớm coi Trịnh Kinh trở thành người một nhà.
Vừa rồi chỉ là cô nén giận quá, không khống chế được, kếy quả liền bộc phát mà đánh Trịnh Kinh.
Nhưng cô lập tức liền thừa nhận sai lầm, đành phải hừ hai tiếng, không để ý tới Trịnh Kinh, tiếp tục "đi bộ" về phía trước.
Đi bộ một hồi lâu, Triệu An An mới phản ứng lại đây, quay đầu hoài nghi hỏi: “Không đúng, họ Trịnh, sao anh lại cũng ở chỗ này? Ở nơi này cách nhà anh một giờ đi xe cơ mà?"
Trịnh Kinh ở trong lòng cảm thấy buồn cười, nha đầu ngốc này, hiện tại mới phản ứng lại là hắn có mặt ở đây là có vấn đề!
Trong lòng hắn đang cười, trên mặt lại rất nghiêm túc, mặt không đổi sắc nói: “Nơi này đây đã xảy ra vài vụ án giết người, tôi tới xem xét hiện trường, thuận tiện đi xem qua đoạn đường nơi này, bắt chước một chút tuyến đường mà hung thủ chạy trốn.”
Không thể không nói, Trịnh Kinh nói dối muốn còn cao minh hơn Triệu An An nhiều, hai người căn bản là không cùng một đẳng cấp! 
Triệu An An trong lòng cất giấu chuyện này, nghe hắn nói như vậy, lập tức liền tin, cũng không có tâm tình hỏi nhiều.
Trịnh Kinh lại không chịu buông tha cô, nhàn nhạt nói: một người phụ nũ như cô ở bên ngoài đi lung tung không an toàn, tôi đưa cô về nhà nhé!”
“Tôi không quay về!” Triệu An An lập tức hung hăng quát, “Không cần anh quản, anh mau đi điều tra án mạng đi!”
“Như vậy sao được, nếu cô xảy ra chuyện ở đây thì Mộc Thanh sẽ lột da tôi mất! Cô chính là ta em dâu tương lai của tôi, sao tôi có thể mặc kệ cô, vụ án mạng đứng thứ hai, việc của cô vẫn là quan trọng nhất!” Trịnh Kinh nói ra câu cuối cùng, cũng đều bị chính mình làm cho buồn nôn mà nổi một thân da gà!
Triệu An An nghe hắn nhắc tới Mộc Thanh, trong ánh mắt quang mang của cô nhanh chóng ảm đạm xuống.
Cô trầm mặc một hồi lâu, vẫn là cảm thấy, hẳn là hắn vẫn chưa biết chuyện cô cùng Mộc Thanh đã chính thức chia tay, tránh cho hắn về sau nói linh tinh trước mặt Mộc Thanh về bạn gái cũ này.
“Tôi cùng Mộc Thanh đã chia tay, về sau ai lo phận nấy, anh đừng kêu tôi là em dâu, nếu bạn gái cậu ta biết lại giận.”
“A? Đây là chuyện từ khi nào? Sao tôi một chút cũng không biết!” Trịnh Kinh đầy mặt kinh ngạc, thật giống như hắn thật sự hoàn toàn không biết gì cả, kỳ thật hắn đã sớm biết hết mọi việc từ chỗ Trịnh Luân, nghe nói Thượng Quan Ngưng lên kế hoạch, hắn còn biết nhiều hơn Triệu An An nhiều!
“Có phải cái tên hỗn đản kia di tình biệt luyến, thích người phụ nữ khác? Cô chờ đấy, tôi đánh cho cậu ta một trận, cho cô hết giận!" Hắn vừa nói, liền xoay người muốn đi.
Triệu An An cuống quít giữ chặt Trịnh Kinh, vội la lên: “Không không không, không có quan hệ gì với cậu ấy, nguyên nhân là ở tôi!”
Triệu An An tuy rằng không có tâm cơ, nhưng cô cũng không ngốc, hôm nay Trịnh Kinh làm cô cảm thấy kỳ quái, nhưng rốt cuộc không đúng ở chỗ nào thì cô lại không thể nói tới.
Trước kia, Trịnh Kinh cũng không phải là người nhiệt tình như vậy! Hơn nữa, hai người bọn họ mỗi lần vừa thấy mặt đều thấy đối phương không vừa mắt, Trịnh Kinh cũng chưa từng giống như hiện tại, nói chuyện với cô tốt như vậy!
Đáy lòng Triệu An An tràn đầy nghi hoặc, nhưng Trịnh Kinh thoạt nhìn lại không có gì không bình thường, chẳng lẽ, là do cô suy nghĩ nhiều?
Ai, lúc này cũng không phải là lúc hoài nghi Trịnh Kinh, không thể tùy ý để hắn đi đánh Mộc Thanh được.
“Là tôi chia tay với anh ta trước, người trong nhà kêu anh ấy đi xem mặt, về sau khẳng định sẽ có bạn gái, chuyện này anh đừng động, không liên quan tới anh.”
Triệu An An nói, hốc mắt liền có chút đỏ lên.
Nhớ tới hình ảnh vùa rồi, cô vẫn đau lòng lợi hại, ngay lập tức tinh thần cũng đã không còn, chỉ muốn nằm trên giường ngủ một giấc.
“Tôi về nhà, anh đi đi.”
Trịnh Kinh sao có thể để cô trở về, thấy cô định đi, hắn liền bắt lấy cánh tay cô, không cho cô động: “Không được, tôi đưa cô trở về, cô hiện tại mang cái dạng này sẽ rất dễ dàng xảy ra chuyện.”
Triệu An An tránh thoát không được hắn, trong lòng lửa giận lập tức phát lên, nhào lên liền đánh, hai tay nắm gắt gao, nện liên tục như những hạt mưa liên tiếp trên người Trịnh Kinh.
Trịnh Kinh đau nhe răng trợn mắt, nhưng lại không nhúc nhích.
Trong lòng nghĩ sau này hắn nhất định phải đem Mộc Thanh đánh một trận, làm hắn nếm thử loại cảm giác“Điên cuồng chùy”! Việc này là do cậu ta chiều hư Triệu An An!
Triệu An An đánh đánh, bỗng nhiên liền khóc lên, hơn nữa khóc thanh âm càng lúc càng lớn, không màng ánh mắt khác thường của mọi người xung quanh.
Trịnh Kinh nhìn nước mắt nước mũi của cô dây trên áo mình, ngay tức khắc liền lộ ra biểu tình rối rắm khó có thể chịu đựng.
Nha đầu này cũng thật dơ!
Bộ quần áo này hắn phải nhanh ném đi, kêu Mộc Thanh mua cho hắn một bộ mới đi!
Nhìn Triệu An An khóc có chút đáng thương, Trịnh Kinh liền đem cô ôm vào trong lồng ngực của chính mình, dù sao quần áo đều đã ô uế, dơ thêm một chút cũng không sao.
Hắn ôm Triệu An An, tùy ý để cô phát tiết ở lồng ngực của mình, duỗi tay vỗ về phía sau lưng cô, nhẹ giọng an ủi cô: “Được rồi..được rồi, đừng khóc, không có gì to tát cả, mọi việc sẽ qua đi thôi.”
Triệu An An căn bản không nghe, vẫn liên tiếp khóc, cô đã lâu không có khóc thoải mái như vậy!
Trịnh Kinh quần áo đã ướt một mảng lớn, biểu tình hắn hơi hơi có chút vặn vẹo, cảm thấy hôm nay bị Thượng Quan Ngưng gọi tới hỗ trợ thật là sốt ruột!
Càng sốt ruột chính là, hắn còn bị yêu cầu mịt mờ biểu đạt ý của chính mình!
“An An a, khắp nơi đều là hoa thơm, Mộc Thanh không được, cô có thể tìm người khác, không phải giờ cô đang rất thoải mái trong lồng ngực tôi sao, bằng không, cô có thể ở bên cô!"
Triệu An An đang khóc to đột nhiên im bặt!
Đôi mắt sưng to của cô trợn tròn, kinh ngạc nói: “Anh vừa mới nói cái gì?!” cô đang hoài nghi bản thân mình nghe lầm!
Cái gì mà kêu hắn có thể thay thế ở bên cô! Loại lời như này có thể nói bậy sao? Nếu như bị Trịnh Luân biết, cô ấy sẽ thương tm chết!
Trịnh Kinh lúc này che dấu không được sự xấu hổ, hắn sau một hồi liền nói lắp lên: “Úc, cái kia…… Tôi tôi chính là…… Thuận miệng nói, cô đừng coi là thật! Tôi đây liền là vì an ủi cô, không có ý gì khác!”
Triệu An An cũng không rảnh lo khóc, lấy một đôi mắt sưng như quả đào, gắt gao trừng mắt với Trịnh Kinh, đem đốt ngón tay véo vào cánh tay hắn rung động: “Nếu anh dám có tâm tư khác, đừng trách tôi đây không khách khí! Anh đời này trừ luân luân ra, ai cũng đừng nghĩ cưới được! Bằng không tôi lập tức làm cho anh biến thành thái giám!”
“Việc cảm tình thật sự rất khó mà nói, nói không chừng tôi hôm nay thích cái này, ngày mai liền thích cái khác mà? Cô không thích Mộc Thanh, tôi thích người khác cũng thực bình thường mà!”
Trịnh Kinh cố tỏ ra không sao cả, thoạt nhìn một chút cũng không có sự nghiêm túc của một người cảnh sát hình sự, ngược lại lại có một loại cảm giác hoa tâm quen thuộc!
Xét thấy Trịnh Kinh trước kia đã từng “phản bội” một lần, thích một nữ cảnh sát hình sự tên Chu Nếu Đồng, thậm chí còn muốn cùng kết hôn, Triệu An An lập tức liền cảm thấy, Trịnh Kinh rất có thể sẽ lại lần nữa “phản bội”, mà thích người khác, phụ Trịnh Luân một lòng một dạ với hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.