Chương trước
Chương sau
Kế hoạch ngày hôm nay, lúc ban đầu là do Thượng Quan Nhu Tuyết cùng Cảnh Dật Nhiên hai người thực hiện, nhưng hiện giờ khuôn mặt của Thượng Quan Nhu Tuyết đều bị Dương Mộc Yên phá hủy, cả người đều trở nên điên dại, cho nên nửa tháng trước, kế hoạch đã bị Dương Mộc Yên sửa đổi rất nhiều.
Cho nên hôm nay, đứng trước mặt Cảnh Dật Thần mới là cô ta.
Như vậy đúng lúc, loại chuyện này làm sao có thể để tiểu tiện nhân Thượng Quan Nhu Tuyết kia hoàn thành, trắng trợn chiếm tiện nghi của Cảnh Dật Thần!
Chuyện này tốt nhất là phải chọn Đường Vận, trừ bỏ cô ta, còn có người yêu Cảnh Dật Thần hơn sao?
Đường Vận dứt khoát trực tiếp ném khẩu súng sang một bên, dù sao cô ta cũng không sợ Cảnh Dật Thần giết mình, nếu không hắn làm sao có thể tìm được Thượng Quan Ngưng!
Cô ta toàn thân trần trụi bò lên giường, sau đó ưỡn ngực quỳ gối trước người Cảnh Dật Thần, dùng giọng mị hoặc nói: “Anh Dật Thần, anh muốn em phải không, em muốn sinh con cho anh! Đêm nay anh ngủ với em một giấc, ngày mai Thượng Quan Ngưng có thể bình yên vô sự trở lại! Em cam đoan!”
Đường Vận làn da trắng nõn, dáng người uyển chuyển, bộ ngực ngạo nghễ ưỡn lên, vòng eo tinh tế, đùi tuyết trắng thon dài, chỉ sợ rất nhiều người dàn ông thấy dáng người ma quỷ như vậy đều sẽ nhịn không được.
Nhưng mà ở trong mắt Cảnh Dật Thần, Đường Vận không khác gì một bộ xương khô!
Rất nhiều năm trước, hắn gặp qua vô số người phụ nữ trần truồng, vô số người phụ nữ muốn bò lên giường hắn, vô số người phụ nữ khoe ra vốn liếng ở trước mặt hắn.
Cảnh Dật Thần chưa từng động lòng, cho nên hắn mới có thể hoài nghi xu hướng giới tính của mình có vấn đề.
Dáng vẻ của Đường Vận, không hề khiến lòng hắn có chút gợn sóng nào, giờ phút này toàn bộ tậm trí của hắn đều ở trên người Thượng Quan Ngưng!
Đường Vận nói, Cảnh Dật Thần một câu cũng không nghe lọt, hắn chỉ coi Đường Vận là đang đánh rắm!
Họng súng của Cảnh Dật Thần nhắm ngay cái trán của Đường Vận, giọng nói sắc bén lạnh lẽo: “Tôi đếm tới ba, cô không nói, hôm nay sẽ là ngày chết của cô!”
Đường Vận không nghĩ tới, thân thể của mình không có một chút lực hấp dẫn với Cảnh Dật Thần!
Cô ta đã quen bạn trai mấy lần, những người đàn ông đó có ai đã nhìn đến thân thể của cô không lập tức nhào lên, căn bạn là mạng cũng không cần! Cô ta đối cới thân thể của mình rất có tự tin, cô ta biết mình là vưu vật trời sinh, mỹ lệ mà gợi cảm, đối với đàn ông mà nói, là sự dụ hoặc trí mạng!
Vậy mà đòn sát thủ của cô ta lại mất đi hiệu lực!
Cô ta biết tâm trí của Cảnh Dật Thần rất kiên định, sức chống cự với nữ sắc cao hơn người thường, cho nên cũng không trông cậy vào Cảnh Dật Thần sẽ lập tức nhào lên, nhưng mà cô cho rằng, ít nhất Cảnh Dật Thần sẽ trong nháy mắt hoảng hốt, trong nháy mắt dao động, chính là căn bản không có!
Hắn tựa như căn bản không thấy được chính mình, giọng nói, vẻ mặt, động tác, không có chút nào biến hóa!
Hơn nữa, trong phòng sớm đã bị Đường Vận thả xuân dược mạnh nhất, dục vọng trong cơ thể cô tâ đã ngo nghoe rục rịch, vì cái gì Cảnh Dật Thần thoạt nhìn một chút cũng không chịu ảnh hưởng nào!
Chuyện này không có khả năng! Cô ta đã ở trên giường phun rất nhiều thuốc, không ai có thể chống cự!
Đường Vận căn bản không biết, xuân dược mà Dương Mộc Yên hao hết tâm lực mua từ chợ đen, đối với Cảnh Dật Thần cũng không có tác dụng quá lớn.
Trên thực tế, trừ bỏ Cảnh Trung Tu cùng Mộc Thanh, không có người biết, cơ thể của Cảnh Dật Thần có thể kháng dược tính!
Các loại thuốc bình thường, ở trên người hắn căn bản sẽ không có tác dụng gì, kể cả thuốc độc hay xuân dược, hiệu quả cũng cực kì thấp!
Đây không phải năng lực trời sinh của hắn, là do hắn rèn luyện mà có, Cảnh Trung Tu đã từng vấp ngã ở phương diện này, ông không hy vọng con trai cũng bị như vậy, cho nên Cảnh Dật Thần tiếp nhận rèn luyện kháng dược tính đã mười mấy năm rồi, cũng chính là không ngừng ăn các loại thuốc, bao gồm cả thuốc độc, xuân dược, thuốc mê, có một đoạn thời gian, hắn bởi vì dùng độc tố quá nhiều, làm cho hệ thống miễn dịch của cơ thể xảy ra vấn đề lớn, vẫn phải nhờ Mộc Vấn Sinh tự mình ra tay, giúp hắn đem độc tố trong người đẩy ra ngoài.
Uống thuốc là thống khổ, thậm chí là cực kỳ ác độc, nhưng chỗ tốt cũng rõ ràng, cơ thể Cảnh Dật Thần hiện giờ, các loại thuốc bình thường sẽ không tạo thành ảnh hưởng đối với hắn.
“Tại sao xuân dược đối với anh lại không có chút tác dụng nào?! Đây là xuân dược lợi hại nhất!”
Đường Vận vừa sợ vừa lo, nếu Cảnh Dật Thần vẫn luôn giữ được tính táo, hắn sẽ không có khả năng chạm vào cô ra! Cô ta rất rõ ràng, Cảnh Dật Thần trừ bỏ Thượng Quan Ngưng, ai cũng không thể chạm vào, phải làm thần trí hắn trở lên hỗn loạn, làm hắn nghĩ cô ta chính là Thượng Quan Ngưng, việc đêm nay mới có thể thành công!
Nhưng mà trước mắt cả người cô ta khô nóng lo lắng, Cảnh Dật Thần lại hoàn toàn bình thường, đây không phải mong muốn của cô ta!
“Một!”
Cảnh Dật Thần không trả lời vấn đề của Đường Vận, trong miệng lạnh lùng phun ra một chữ.
“Anh không thể giết em! Giết em, Thượng Quan Ngưng cũng sống không được, đứa bé của hai người càng sống không được! Em chỉ muốn một đứa bé của anh, anh giúp em đi!” Đường Vận hoảng sợ mở to hai mắt, dùng tốc độ cực nhanh nói, cô ta có chút hối hận lúc nãy đã ném súng lên mặt đất, nếu không lúc này còn có thể có chút ưu thế.
“Hai!”
“Em mà chết anh sẽ vĩnh viễn không thể tìm thấy cô ta, chỉ có em biết cô ta đang ở đâu! Lần giao dịch này đối với anh sẽ không có hại, chẳng lẽ em lớn lên rất xấu khiến anh thấy ghê tởm sao?”
“Ba!”
“Anh giết em thử xem, anh nhất định không dám, trừ phi anh muốn Thượng Quan Ngưng cũng chết!”
Đường Vận vừa dứt lời, bên tai cô ta liền vang lên tiếng súng chói tai, xé rách màng nhĩ.
Đau đớn kịch liệt, đẩy cô ta ngã vào bóng tối.
Trước khi lâm vào bóng tối, Đường Vận làm sao cũng không thể tin Cảnh Dật Thần thật sự nổ súng!
Cảnh Dật Thần làm sao có thể dứt khoát nổ súng như vậy!
Từ lúc hắn vào cửa cho đến khi nổ súng, không vượt quá năm phút đồng hồ, hắn chẳng lẽ một chút cũng không lo lắng tìm không thấy Thượng Quan Ngưng sao? Hắn không sợ cô ta chết, Thượng Quan Ngưng cũng sống không được sao?
Súng của Cảnh Dật Thần không có trang bị ống giảm thanh, tiếng súng kịch liệt vang lên liền kinh động đến những người trong khách sạn.
Phòng Cảnh Trung Tu sát vách phòng Cảnh Dật Thần, ông lập tức liền tới đây gõ cửa.
Cảnh Dật Thần mở ra cửa phòng, trong tay còn cầm súng, dùng hết khả năng nhanh chóng nói: “Ba, A Ngưng không thấy, lập tức gọi người đi tìm, cô ấy mới mất tích khoảng nửa giờ, hẳn là chưa bị người mang đi quá xa!”
Cảnh Trung Tu cực kì tức giận, lại biết đây không phải là lúc để tức giận, ông lập tức liên hệ thuộc hạ, để ý người và xe khả nghi.
Cảnh Dật Thần tuy rằng lòng nóng như lửa đốt, lại như cũ bình tĩnh lý trí gọi A Hổ tới hạ lệnh, sau đó tìm Mộc Thanh cùng Trịnh Kinh để bọn họ tới giúp đỡ.
Hắn dứt khoát giải quyết Đường Vận, chính là vì để tiết kiệm thời gian, Đường Vận nếu vẫn luôn không nói, bọn họ cứ giằng co như vậy, tình huống sẽ càng ngày càng bất lợi, kéo càng lâu, Thượng Quan Ngưng càng sẽ gặp nhiều nguy hiểm hơn.
Nhưng mà tin tức Thượng Quan Ngưng mất tích Cảnh Dật Thần cũng không tiết lộ ra bên ngoài, ngày mai chính là hôn lễ, hắn không có khả năng để khách khứa ở đây biết cô dâu mất tích.
Nhưng mà không khí trong khách sạn đột nhiên trở nên rất khẩn trương, rất nhiều người đều đã nhận ra sự khác lạ, lại không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.