Chương trước
Chương sau
Đường Vận tràn đầy kinh ngạc, che lại miệng nhỏ nói: “Nha, là anh Dật Thần đánh cậu sao? Anh ấy khẳng định là bị hồ ly tinh châm ngòi mới có thể ra tay đánh cậu, chờ một lát anh ấy tới, tôi liền nói với hắn, đá hồ ly tinh kia ra xa một chút, hơn nữa, lần sau cũng không thể đánh em trai ruột của mình, anh em hai người phải hòa thuận mới được!”
Trên khuôn mặt tái nhợt của Cảnh Dật Thần vẫn tươi cười, không nặng không nhẹ nói: “Vậy phải cảm ơn cô, anh trai tốt của tôi nhất nghe lời cô nói!”
Mạc Lan nhìn cháu trai cùng Đường Vận có chút quen biết, trong lòng tức khắc có chút tức giận.
“A Nhiên, cháu hiện tại liền lên giường nằm đi, không cho phép đi lung tung! Quản gia tìm người đem nhị thiếu gia đưa trở về, cô gái này cũng đuổi ra ngoài đi!”
Quản gia vừa mới nói “Được”, đã bị Cảnh Dật Nhiên trực tiếp đánh gãy.
“Bà nội, đây không phải là cách tiếp đãi khách của chúng ta, người ta từ nước Mỹ xa xôi gấp gáp trở về, vì muốn nhìn thấy mặt anh trai nếu không cho gặp, có phải quá tàn nhẫn không?”
Mạc Lan tuy rằng đau lòng cháu trai, nhưng bà một chút cũng không ngốc, nghe vậy lập tức nhíu mày nói: “Sao cháu lại biết cô ta từ nước Mỹ trở về? Ngay cả bà cũng không biết!”
“Bà nội, bà quá coi thường cháu, cháu tuy rằng bị thương, nhưng đầu óc vẫn dùng tốt!” Cảnh Dật Nhiên đẩy tay Mạc Lan đang đỡ hắn, động tác có chút thong thả đi đến trước sô pha, chậm rãi ngồi xuống —— lồng ngực hắn đau đớn một trận, đau tới mức chảy mồ hôi lạnh, căn bản là không đứng được, nhưng hắn cố nén đau đớn, không thể để Mạc Lan biết.
“Cháu không chỉ biết vị Đường tiểu thư này là từ nước Mỹ trở về, lại còn biết cô ấy đối với anh trai yêu sâu đậm! Nếu không, sao lại có đứa bé! Bà xem, đây không phải tình yêu chân thành sao, Thượng Quan Ngưng không có mang thai, Đường tiểu thư lại có thai, có thể thấy được anh trai càng quan tâm Đường tiểu thư hơn! Ngài liền không cần chia rẽ uyên ương, tác thành cho bọn họ không phải ngài càng được tiếng yêu thương người dưới sao?”
Mạc Lan càng nghe càng cảm thấy không thích hợp, Cảnh Dật Nhiên mấy ngày nay đều nằm ở trên giường bệnh, cửa biệt thự cũng không có đi ra, Đường Vận chạng vạng hôm nay mới đến, chuyện của cô ta sao Cảnh Dật Nhiên lại biết rõ như vậy!
“A Nhiên, cháu làm sao mà biết được?!” Mạc Lan giọng nói ít khi nghiêm khắc, Cảnh Dật Nhiên là một tay bà bảo vệ cho tới khi sinh, một tay bà nuôi lớn, bà không hy vọng cháu trai làm ra chuyện gì khiến bà thất vọng!
Cảnh Dật Nhiên thở hổn hển, áp xuống khí huyết ở lồng ngực, nhịn xuống đau đớn.
Hắn cũng không trả lời nghi vấn của Mạc Lan, chỉ tái nhợt nói: “Bà nội, ngài không phải thích nhất là đứa bé sao? Như thế nào lần này một chút cũng không lưu tình liền đem chắt trai đuổi ra bên ngoài? Cháu nhớ rõ, người phụ nữ bụng to lần trước tìm tới cửa, ngài chính là muốn đem đứa bé lưu lại! Như thế nào, đứa bé của anh trai không thể giữ lại, cháu nhất định phải giữ lại? Ngài đây là thiên vị cháu, hay là thiên vị anh trai?”
Mạc Lan bị hắn hỏi hơi cứng lại, ngay sau đó liền nói: “Cháu cùng anh trai cháu không giống nhau!”
Cảnh Dật Nhiên lập tức ngắt lời nói: “Như thế nào không giống nhau? Bởi vì anh ta là người thừa kế của gia tộc?! Bởi vì anh ta xuất thân tốt, mà cháu là con ngoài giá thú?!”
Sắc mặt Mạc Lan biến đổi, lạnh lùng nói: “Cháu câm miệng, không được nói bậy! Cháu không phải con ngoài giá thú, là nhị thiếu gia đường đường chính chính của Cảnh gia! Bà nói cháu cùng anh trai cháu không giống nhau, là bởi vì, nó đã kết hôn, cháu chưa kết hôn! Nó đã có gia đình, bà không thể để một nữ nhân không rõ lai lịch, huỷ hoại cuộc sống mà nó vất vả lắm mới có thể ổn định! Huống chi, lúc trước cô gái kia tìm tới cửa, là mẹ cháu nói muốn nhận cô ta làm con dâu, để cô ta sinh ra đứa bé, gấp gáp muốn có cháu trai, nguyên nhân tại sao cháu rõ ràng nhất!”
Đúng vậy, lúc ấy xác thật là Chương Dung muốn giữ lại đứa bé, bởi vì chỉ cần Cảnh Dật Nhiên có đứa bé, tài sản Cảnh gia chia cho hắn sẽ nhiều hơn, bà là muốn mượn đứa nhỏ này, cướp lấy quyền thừa kế Cảnh gia thuộc về Cảnh Dật Thần!
“Bà không có phản đối, còn không phải là vì cháu! Nếu cháu có con, bà sẽ đòi quyền thừa kế cho cháu! Cháu hiện tại còn chất vấn bà, A Nhiên, bà nuôi cháu hơn ba nươi năm, cháu báo hiếu bà như vậy sao!”
Mạc Lan tức giận tới mức cả người đều phát run, bà quả thật đau lòng muốn chết!
Bà toàn tâm toàn ý vì Cảnh Dật Nhiên mà tính toán, thậm chí còn muốn giúp hắn đoạt đồ của Cảnh Dật Thần, hắn thế nhưng còn oán hận bà! Bà đây là nuôi ra cái đồ vong ân bội nghĩa sao?! Vì hắn, bà làm hại Cảnh Dật Thần ba tuổi liền không có mẹ, làm hại con trai đau khổ tự trách, ba mươi năm qua không đụng vào người phụ nữ nào!
Cảnh Dật Nhiên thấy Mạc Lan tức giận, biết chính mình nói có chút quá đáng, hắn cười nói: “Bà nội, bà hiểu lầm cháu rồi, cháu không có chất vấn ngài, cháu chính là cảm thấy ngài thiên vị cháu! Ngài đừng nóng giận, là cháu trai nói sai rồi, ngài muốn phạt ta như thế nào cũng được!”
Ba mươi năm qua, chỉ cần Cảnh Dật Nhiên nói, cùng Mạc Lan làm nũng chọc vui bà, cho nên hiện tại nói như vậy, không chút nào cố sức.
Mạc Lan hết giận một ít, trong lòng lại như cũ đau đớn lợi hại.
Bà cảm thấy, chính mình đã phạm phải sai lầm quá lớn đã không thể cứu vãn!
Bà đứng ở phòng khách lớn, giọng nói dần dần vững vàng, giọng nói bình tĩnh mà lãnh đạm: “Bà đem cô gái này đuổi ra ngoài, là bởi vì cô gái này không biết có mang thai hay không! Kể cả cô ta hiện tại mang thai, đứa cũng sẽ không phải của A Thần! A Thần không phải loại người này, nó đối A Ngưng toàn tâm toàn ý, căn bản sẽ không cùng cô gái khác làm bậy!”
“Nga, bà nội là nói, cháu chính là người làm bậy, cô gái trước kia tìm tới của, bà đều tin tưởng cô ta mang thai đứa bé của cháu, người này bà lại không tin mang thai đứa bé của anh trai!”
Mạc Lan cau mày nhìn thoáng qua cháu trai nuôi từ bé tới lớn, chỉ cảm thấy cháu trai xa lạ!
“Bà nếu tin tưởng, liền không cần phí thời gian đưa cô ta đi xét nghiệm ADN! Cháu có phải là người làm bậy hay không, này căn bản không cần nhiều lời, hái hoa ngắt cỏ, cháu làm không thiếu, mấy năm nay những cô gái tìm tới cũng không phải chỉ một hai người! Mà A Thần trước nay đều không có những quan hệ rối loạn đó, hôm nay tới một người, khẳng định là ý đồ khác! Đừng tưởng rằng bà già rồi, cái gì cũng không biết, lúc bà nội cháu còn trẻ, cũng không phải đèn cạn dầu!”
Cảnh Dật Nhiên nghe xong, bỗng nhiên cười ha ha, trên mặt tràn ngập tươi cười, đáy mắt lại là hung ác nham hiểm cùng trào phúng: “Ha ha, bà nội, này ngài nói sai rồi! Đứa nhỏ này thật sự là của anh trai, hơn nữa anh trai cũng đối với Đường tiểu thư có tình cảm, không tin, ngài có thể tự mình đi hỏi một chút!”
Hắn vừa dứt lời, ngoài cửa liền truyền đến giọng nói lạnh lùng không chút tình cảm.
“Không cần hỏi, chỉ cần người không mù liền biết, tôi đối với Đường tiểu thư không có chút tình cảm nào!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.