Chương trước
Chương sau
Trước giờ Thượng Quan Ngưng luôn thích những điền trang rượu nho như thế này, hai năm trước, khi cô còn đang học tập tại New Zealand, đã từng có dịp cùng bạn học đến những nông trại rượu nho nổi tiếng ở Pháp, khi đó tất cả mọi người đều xúc động, hy vọng chính mình cũng có thể có được một nông trại xinh đẹp như vậy, cùng với nửa kia của mình sống trong hương rượu bốn phía, hạnh phúc bên nhau cả đời.
Không nghĩ tới, giấc mơ của cô lại biến thành thực nhanh như vậy!
Cô hưng phấn xoay tại chỗ hai vòng, sau đó nắm lấy cánh tay Cảnh Dật Thần, gương mặt lấp lánh hạnh phúc nói: “Đi thôi, hoàng tử của em, đi thăm quan lãnh địa của chúng ta đi!”
Cảnh Dật Thần nhìn dáng vẻ hài lòng của cô, trên gương mặt anh tuấn như bung pháo hoa sáng chói, lộ ra một nụ cười vui vẻ: “Thưa công chúa, tôi tình nguyện vì người ra sức!”
Điền trang này rộng chừng mấy trăm mẫu, liếc mắt một cái căn bản nhìn không thấy điểm tận cùng, Cảnh Dật Thần gọi người phụ trách điền trang đến, đây là một nông dân người Pháp, đưa xe con đến cho bọn họ thăm quan.
Quản lí tên là Benoit, năm mươi tuổi, là một người Pháp điển hình, rất thích trò chuyện, ông có rất nhiều kinh nghiệm trồng nho và quy tắc ủ rượu độc đáo, dọc đường đi không ngừng chia sẻ kinh nghiệm của mình với Thượng Quan Ngưng – ông biết đôi vợ chồng ngày hôm nay đến đây là chủ sở hữu của điền trang này, cho nên đặc biệt nhiệt tình chu đáo.
Vị trí điền trang Cảnh Dật Thần mua, có địa lí cực tốt, thổ nhưỡng giàu dinh dưỡng, ánh mặt trời sung túc, rất phù hợp với sự sinh trưởng của cây nho, hiện tại rượu nho được điền trang sản xuất bán ra trên toàn thế giới, lợi nhuận mỗi năm rất đáng kể.
Thượng Quan Ngưng ngắm đủ từng cây nho trong vườn, sau đó đi theo Benoit thăm quan toàn bộ quá trình ủ rượu – lần này quan sát cùng lần trước đi du lịch được thăm quan rất khác nhau, nơi này là của cô, cô càng để tâm, cũng càng có cảm giác thành tựu.
Nhà máy chế rượu được xây dựng theo lối kiến trúc thuần Âu, trông giống như một tòa lâu đài, khiến Thượng Quan Ngưng thấy mình như một nàng công chúa thời Trung cổ.
Thượng Quan Ngưng và Cảnh Dật Thần ở điền trang năm ngày, tỉa cành nho, hái nho, ủ rượu, thưởng thức mẻ rượu ngon nhất, cuộc sống phong phú mà vui vẻ.
Nhà máy sản xuất rượu do chuyên gia phụ trách quản lí, trước đây Cảnh Dật Thần cũng chỉ đến nơi này mỗi năm một lần mà thôi, lần này đưa theo Thượng Quan Ngưng đến, chờ cô chơi đủ, sau đó mang cô đến Anh.
Vì áo cưới của Thượng Quan Ngưng là do nhà thiết kế nổi tiếng người Anh thiết kế, vừa đúng lúc hai ngày qua đã gấp rút tạo xong kiểu dáng, yêu cầu Thượng Quan Ngưng mặc thử, sau đó xem nơi nào không thích hợp, sửa lại, rồi mới chính thức hoàn thành chiếc váy được dùng trong hôn lễ.
Mấy ngày qua dừng lại ở Pháp, Thượng Quan Ngưng rất vui vẻ.
“Dật Thần, đến khi chúng ta già, có thể đến đây dưỡng lão! Phong cảnh nơi này rất đẹp, cảm giác sống ở đây rất thanh thản lại thoải mái.”
Cô dựa đầu vào trên vai Cảnh Dật Thần, nét mặt sung sướng thỏa mãn.
Cảnh Dật Thần đặt nhẹ một nụ hôn lên trán cô, cười nói: “Được, công chúa của tôi, đều nghe em, em nói đến đâu sẽ đến đó.”
“Chúng ta mang về vài chai rượu, sau khi về nước, có thể chia cho hai người An An và Trịnh Luân uống, đây là rượu của điền trang chúng ta ủ, chắc chắn bọn họ sẽ thích.”
“Ừm, anh đã cho máy bay đến đón bọn họ.”
...
Hai người bọn họ trò chuyện suốt đường bay, rất nhanh đã đến Anh quốc, rồi sau đó hạ cánh xuống khu biệt thự tư nhân của Cảnh Dật Thần.
Biệt thự của Cảnh Dật Thần có diện tích rất rộng, nằm ở ngoại ô, sau khi bọn họ đến, Cảnh Dật Thần nhanh chóng nắm tay Thượng Quan Ngưng đi xung quanh thăm quan.
Anh quốc là đất nước anh có thời gian sinh sống rất dài khi anh còn ở nước ngoài, vì vậy biệt thự cũng mua loại tốt nhất, trong nhà được bố trí theo phong cách Retro và thanh lịch, hơn nữa còn có người thường xuyên đến quét dọn, bởi vậy rất sạch sẽ.
Tài sản của Cảnh gia ở Anh, không tính khu biệt thự này của Cảnh Dật Thần, còn có những lĩnh vực khác như đất đai, bất động sản, các công ty con.
“Sao Cảnh gia lại có nhiều tài sản ở Anh đến vậy?” Thượng Quan Ngưng vẫn luôn biết Cảnh gia có rất nhiều tiền, nhưng chưa từng nghĩ lại có nhiều tiền đến như thế này! Không ngạc nhiên thế giới bên ngoài hay đồn đại, nói Cảnh gia từ rất nhiều năm trước, đã phú khả địch quốc(*)!
(*) Vô cùng giàu có.
Cảnh Dật Thần nắm tay Thượng Quan Ngưng đi thăm quan biệt thự, ngữ khí dịu dàng giải thích cho cô: “Trước đây anh đã từng nói, tổ tiên của Cảnh gia, có người từng cưới công chúa Anh quốc, khi đó hoàng thất Anh quốc đã cho bà phần lớn đất đai làm của hồi môn, mà tổ tiên lúc đó cũng rất hay sống ở Anh, mua bán, cho nên cũng mua không ít gia nghiệp ở đây."
“Nhưng gia nghiệp và đất đai luôn không bán ra, nhiều đời như vậy vẫn luôn kế thừa cho thế hệ sau, hiện tại những gia nghiệp đó vẫn còn ở tay ông nội, chờ sau khi chúng ta chính thức tổ chức hôn lễ ở Anh, gia nghiệp đó sẽ truyền lại cho cha. Rồi đến khi con trai chúng ta chính thức lập nghiệp, cha sẽ lại giao sản nghiệp đó cho anh. Đây là quy định của tổ tiên, nhiều năm như vậy chưa từng được thay đổi.”
“Cho đến bây giờ, Cảnh gia chúng ta và hoàng thất Anh quốc vẫn duy trì liên lặc chặt chẽ với nhau, bất cứ khi nào Cảnh gia có trẻ con chào đời, sẽ có cha đỡ đầu đến cầu nguyện cho đứa bé, từ khi lên sáu, mỗi năm sẽ được gửi đến gia đình hoàng gia, sẽ có hai tháng tiếp thu giáo dục lễ nghi hoàng thất, cho đến trưởng thành.”
Trách không được, Cảnh Dật Thần giơ tay nhấc chất đều toát ra hơi thở quý tộc như đã ngấm sâu vào trong xương tủy, hay cả kẻ cà lơ phất phơ như Cảnh Dật Nhiên cũng như vậy, căn bản bọn họ đã được tiếp thu sự giáo dục của tầng lớp quý tộc Anh quốc chính thống! Hóa ra hiện tại Cảnh gia vẫn còn duy trì mối quan hệ mật thiết với hoàng gia Anh như vậy, có thể thấy được người phụ nữ lúc trước tổ tiên Cảnh gia cưới được, có địa vị không tầm thường.
Cô nắm tay Cảnh Dật Thần, từng bước đi lên cầu thang, ánh hoàng hôn phủ lên hai người, kéo ra hai cái bóng thon dài mà đẹp mắt.
Thoạt nhìn, giống như bọn họ vừa từ bên ngoài đi vào cung điện giành cho hoàng tử và công chúa của mình.
Thượng Quan Ngưng nhìn sườn mặt hoàn mỹ của người đàn ông bên cạnh, cười nói: “Hóa ra, anh chính là hoàng tử!”
Cảnh Dật Thần cũng cười, duỗi tay ôm lấy vòng eo Thượng Quan Ngưng, nhẹ giọng nói: “Đúng là trên người anh có huyết thống vương thất Anh quốc, có điều, trải qua nhiều đời như vậy, chỉ sợ huyết thống này chỉ ít ỏi đến đáng thương, vì vậy anh mới không có khí chất hoàng tử, chỉ có thể thiên về những nhà giàu mới nổi thôi.”
Trước kia Thượng Quan Ngưng từng cười nhạo anh là một gã nhà giàu mới nổi, hiện tại nghe được chính miệng anh nói vậy, không ngừng cười ha ha.
“Đây là người nào không có mắt nói anh giống nhà giàu mới nổi?” Thượng Quan Ngưng hất tung lọn tóc mềm mại của mình, vẻ mặt vui sướng nói: “Em cảm thấy chồng em rất anh tuấn lại soái khí, khí chất vương tử mười phần, là khuôn mẫu quý tộc đến không thể che dấu đi đâu được!”
Cảnh Dật Thàn dẫn cô đi vào vườn hoa phía sau biệt thự, thấy cô lộ ra vẻ mặt kinh diễm, ngữ khí sủng nịnh nói: “Dù anh có hay không có huyết mạch vương thất cũng không quan trọng, chỉ cần em muốn nghĩ nó như vậy, bởi vì, em chính là công chúa của anh.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.