Chương trước
Chương sau
Thượng Quan Nhu Tuyết biết mình mang thai từ một tuần trước, nhưng cô ta vẫn không nói ra, vì có ý nghĩ sẽ phá bỏ đứa nhỏ, nhưng hiện tai cô ta phải giữ lại đứa con này, nếu không Tạ Trác Quân có khả năng không kết hôn với cô ta!
Người của Cảnh Dật Thần vẫn luôn chặt chẽ chú ý Thượng Quan Nhu Tuyết, chuyện cô đi bệnh viện kiểm tra, anh đã biết từ trước, vì vậy mới nhịn xuống xúc động muốn ném cô ta khỏi cầu thang.
Anh không thể làm cho ta mất đi đứa nhỏ, nếu vậy Tạ Trác Quân sẽ không bị ràng buộc, như thế hôn sự của bọn họ sẽ có nguy cơ thất bại.
Cảnh Dật Thần đã chuẩn bị rất nhiều điều phía trước rồi, chỉ là chờ bọn họ kết hôn xong, từ từ từng chút từng chút vạch trần Thượng Quan Nhu Tuyết, nếu họ không kết hôn, thế thì quá dễ dàng cho Tạ Trác Quân rồi!
Mỗi một người tổn thương Thượng Quan Ngưng, tất cả anh đều sẽ không bỏ qua!
Thượng Quan Nhu Tuyết lại không hề biết nhờ phúc của đứa bé trong bụng, tạm thời không bị hề hấn gì, mà giờ phút này đầu óc cô ta đang suy nghĩ phải làm sao để giữ được Tạ Trác Quân.
Dương Văn Xu nghe con gái nói muốn bỏ đi đứa bé, rất lo lắng nói: “Thế sao được, con đã mang thai, đây là cháu trai Tạ gia, bọn họ sẽ không cho phép con tự ý bỏ đi!”
“Mẹ yên tâm, miễn là con và Tạ Trác Quân kết hôn, những chuyện khác đều có thể dễ dàng thuyết phục, đứa nhỏ ở trong bụng con, muốn lấy đứa nhỏ ra là chuyện hết sức đơn giản.” Thượng Quan Nhu Tuyết không hề để ý, chậm rãi nói ra suy nghĩ của bản thân.
Cô ta đã yêu Tạ Trác Quân nhiều năm như vậy, vì hắn trả giá nhiều như vậy, là muốn kết hôn cùng với hắn, ở bên hắn mãi mãi!
Mang thai đứa con Tạ Trác Quân, cô ta kỳ thực rất vui vẻ, cũng rất muốn sinh đứa nhỏ ra.
Tuy nhiên, một khi sinh con, sự nghiệp của cô sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, vóc người cũng sẽ xấu đi, đây là việc cô ta không cách nào chịu đựng được!
Nếu cô ta béo lên, Tạ Trác Quân sẽ không còn thích cô ta!
Nếu cô ta không có một nghề nghiệp hấp dẫn, mọi người sẽ coi thường cô ta!
Cô sẽ sinh con cho Tạ Tác Quân, nhưng nhất định không phải là bây giờ.
“Có điều, hai tháng này vẫn phải giữ tốt, không thể xảy ra bất cứ sai sót nào.” Thượng Quan Nhu Tuyết mềm mại vuốt ve bụng dưới của mình, đối vơi đứa nhỏ trong bụng hết sức lạnh nhạt làm cho người khác hoảng sợ.
Tạ Trác Quân nhanh chóng biết chuyện Thượng Quan Nhu Tuyết mang thai, phản ứng theo bản năng là không thể nào.
Bọn họ mỗi lần đều dùng tốt biện pháp an toàn, mà Thượng Quan Nhu Tuyết cũng rất đều đặn uống thuốc, sao có thể mang thai?
Hơn nữa, trước kia hắn rất thích trẻ con, có lúc không kiềm chế được nói với Thượng Quan Nhu Tuyết sinh cho hắn một đứa con, nhưng mỗi lần như vậy cô đều nói, chờ hai năm nữa, hiện tại sự nghiệp cô đang trên đà phát triển, không thể có con được.
Đối với chuyện mang thai, Thượng Quan Nhu Tuyết so với hắn còn cẩn thận hơn, thế tạo sao lại có thể mang thai?
Trong đầu Tạ Trác Quân hiện ra hình ảnh trong bức hình Cảnh Dật Nhiên đã đưa cho hắn, bóng dáng Thượng Quan Nhu Tuyết e ấp dịu dàng ngồi trong lòng người đàn ông khác.
Gần đây hắn rất dễ cáu kỉnh, vào lúc này không thể kiểm soát được “Rầm” một tiếng gạt tàn thuốc làm bằng thủy tinh bị đập nát.
Vương Lộ nghe thấy âm thanh, ngay lập tức đi vào phòng sách – từ khi Tạ Trác Quân biết được Thượng Quan Nhu Tuyết đã mang thai, hắn vẫn luôn ở trong phòng sách hút thuốc.
“Đây là như thế nào?”
Vương Lộ không đau lòng chiếc gạt tàn thuốc được nhập khẩu từ Đức vừa bị ném vỡ, bà chỉ đau lòng khi nhìn thấy con trai mình như vậy.
Hôm nay nhìn thấy trên mặt con trai có vết thương, hóa ra do chính móng tay Dương Văn Xu làm trầy xước, điên thiếu chút nữa sẽ đi tìm Dương Văn Xu tính sổ!
Giờ phút này thấy con trai bởi vì biết Thượng Quan Nhu Tuyết mang thai nhưng không có vui vẻ, ngược lại vô cùng giận dữ, càng nhìn càng đau lòng.
Tạ Trác Quân như bao đứa trẻ khác dựa đầu vào ngực Vương Lộ, tức giận nói: “Mẹ, con không muốn kết hôn với Tiểu Tuyết! Hôm nay con tận mắt nhìn thấy cô ấy đẩy Thượng Quan Ngưng xuống cầu thang, cô ấy quá ác độc! Những chuyện như thế này, con đã nhìn thấy rất nhiều lần, không chỉ với một mình Thượng Quan Ngưng, mà còn đối xử với những người khác đều như vậy, con luôn nói với bản thân, cô ấy có lẽ không phải là cố ý đâu, nhưng, lúc này, con không có cách nào gạt chính mình nữa! Cô ấy luôn giả tạo, luôn nói dối gạt con!”
Vương Lộ bất ngờ, không thể tin được nói: “Chuyện đó sao có thể xảy ra, con bé luôn luôn tốt bụng, thậm chí chó hay mèo cũng không dám làm tổn thương, để giảm sát sinh, con bé vẫn luôn ăn chay! Có phải con đã nhìn lầm rồi?”
Thượng Quan Nhu Tuyết ngày thường hiền lành dịu dàng tử tế đi sâu vào lòng người, những lời Tạ Trác Quân nói, khiến cho Vương Lộ khó có thể tin.
“Con không hề nhìn lầm, cô ấy chính xác là một người phụ nữ ác độc, con không thể cưới cô ấy!”
Vượng Lộ nghe con trai nói xong, tức giận không nhẹ, nếu như Tạ gia bọn họ cưới về một người vợ trước một mặt sau lưng một mặt, tương lai không thể sống những này tháng yên ổn nữa rồi!
Tuy nhiên, Vương Lộ đã sống hơn nửa đời người, nên nhanh chóng đã lấy lại bình tĩnh từ trong tức giận.
“Trác Quân, bây giờ con nói không muốn cưới con bé, mẹ sợ đã quá muộn!” Bà vỗ nhẹ vào lưng con trai mình ở phía sau, nhàn nhạt nói: “Hai đứa không chỉ ở trước mặt bạn bè người thân đính hôn, hơn nữa có bé còn đang mang giọt máu của Tạ gia, ngay cả ngày kết hôn cũng đã quyết định, nếu hủy hôn, hậu quả Tạ gia chúng ta không thể gánh nổi.”
“Nhưng...”
Vương Lộ nghiêm khắc ngắt lời hắn: “Không có nhưng! Mặc dù mẹ rất thương con, nhưng con cũng đã là người lớn rồi, mỗi một lời nói mỗi một hành động đều phải chịu trách nhiệm! Không thể hủy hôn, đến nghĩ con cũng không cần nghĩ! Năm xưa từ hôn Thượng Quan Ngưng, Tạ gia chúng ta gần như trở thành trò cười của thành phố A, bên ngoài nói khó nghe như thế nào con biết không?! Nhưng may mắn sau đó có gia đình Thượng Quan cố gắng che giấu, bây giờ mới có thể giữ lại danh dự của con.”
Nói đến đây, Vương Lộ chợt nhớ đến những gì đã xảy ra trong năm đó, bà ta tức giận nói: “Nếu Thượng Quan Nhu Tuyết là người cơ mưu như vậy, có lẽ chuyện năm xưa không đơn giản như thế!”
Bà muốn hỏi chút chuyện đã xảy ra vào năm đó, nhưng Tạ Trác Quân đến cuối cũng vẫn không nói ra. Bà đã hỏi rất nhiều lần, Tạ Trác Quân lần nào cũng nói không nhớ rõ.
Bà biết, con trai không nói dối, nó đúng là không nhớ rõ!
Thượng Quan Nhu Tuyết dùng thủ đoạn thật sự có nghề! Bọn họ đều bị cô ta lừa gạt nhiều năm như vậy!
Tuy nhiên, nếu cô ta cho rằng Tạ gia bọn họ thật sự dễ bắt nạt, thế thì đã quá sai lầm rồi!
“Con trai, con yên tâm, mặc dù Thượng Quan Nhu Tuyết có thủ đoạn và tính toán, nhưng mẹ thấy con bé thật sự yêu thương con, con bé đối với người khác ác độc, chúng ta không cần phải quản lý, chỉ cần con bé có thể thành thành thật thật làm một người vợ của Tạ gia, đã đủ! Có mẹ ở đây, con bé cũng không thể bay ra khỏi bọt sóng!”
Ánh mắt Vương Lộ hiện lên tia lạnh lẽo, Thượng Quan Nhu Tuyết nên an an phận phận là tốt nhất, nếu không an phận, bà sẽ không chùn tay!
Con trai bảo bối của bà, từ bé đã được nâng như trứng mà lớn lên, tai nạn mấy năm trước làm hắn trở thành người thực vật, cả trái tim đều tan nát.
Vì vậy mà khi con trai tỉnh dậy, bà càng nuông chiều hơn, khiến hắn lớn lên không hề có một chút tâm cơ, chưa bao giờ ép buộc hắn làm bất cứ chuyện gì, chuyện kinh doanh ở công ty cũng là vợ chồng bọn họ giải quyết, Tạ Trác Quân chỉ thỉnh thoảng tham gia, năm xưa hắn nói không muốn Thượng Quan Ngưng, cũng theo ý hắn hủy hôn.
Lần này nếu không phải là Thượng Quan Nhu Tuyết đã mang thai, rất có thể bà sẽ làm theo ý Tạ Trác Quân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.