Phùng Ngộ Thủy cùng Nhạc Tại Vân đứng bên cạnh đều cảm thấy thật khó chịu được, ngay khi đó, Vương Thập Nhị từ phía sau thở hổn hển chạy tới, “Ai nha” một tiếng liền xông đến, nhìn qua con xạ đã chết, thở phào một cái, nói: “Làm ta sợ muốn chết… Mọi người đừng khổ sở nữa, nó không phải Xạ Vương.”
Chỉ một câu nói đó, mọi người trong lòng còn đang chật vật khó chịu nháy mắt một cái đều mở to hai mắt nhìn chằm chằm Vương Thập Nhị.
“Ngươi nói thật?” Tần Vọng Thiên vừa mừng vừa sợ.
“Nó không phải!” Vương Thập Nhị chỉ vào đầu Xạ Vương nói: “Xạ Vương thật sự sau đầu có một mảng lông hình chữ vương, hơn nữa cũng lớn hơn con xạ này rất nhiều!”
“Vậy Xạ Vương thật sự đâu?” Tần Vọng Thiên hỏi: “Ngươi đốt thêm thử xem, xem nó có đến không?!”
“Nga!” Vương Thập Nhị lại lấy thảo dược trong túi ra, chuẩn bị đốt lên, chợt nghe phía sau truyền đến thanh âm: “Ngươi đốt như vậy nó sẽ không đến.”
Mọi người quay đầu lại, liền thấy Tiếu Lạc Vũ đã ôm Hạ Vũ đi tới sau bọn họ.
“Cho ta xem.” Hạ Vũ giơ tay, muốn xem thảo dược, Vương Thập Nhị bỏ nhúm cỏ vào tay hắn.
“Thảo dược bị khô, mùi thay đổi!” Hạ Vũ lắc đầu, nói: “Công phu của ngươi học được cũng không được bao nhiêu a, khiến Vương Nhất Công mất mặt rồi!”
Mặt Vương Thập Nhị đỏ lên, nhỏ giọng nói thầm: “Cha ta đã chết từ sớm, ta có thểc học được như vậy đã không tồi rồi.”
Đem thảo dược chà lên tuyết cho ướt.” Hạ Vũ nói: “Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-moc-vong-thien/1350783/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.