Nửa canh giờ sau, Mộc Lăng cùng Tần Vọng Thiên xuất môn đi ăn.
“Tiêu chảy là vì uống n kước lạnh, không phải vì dược có vấn đề!”, Mộc Lăng nhấn mạnh lần thứ ba với Tần Vọng Thiên: “Ngươi không được cười!”
Tần Vọng Thiên cố nhịn cười, hỏi Mộc Lăng: “Uống dược kia rồi rốt cuộc sẽ bị cái gì?”
Mộc Lăng cười gian: “Ân hừ hừ, rất khủng khiếp a.”
Tần Vọng Thiên thấy Mộc Lăng thần thần bí bí, cũng không hỏi thêm, bình thản đợi sự tình phát triển.
Đêm đó, Nhạc gia trại náo nhiệt phi thường, Nhạc Tại Đình đãi rượu chúc mừng, võ lâm quần hùng đều tới, thú vị hơn nữa là, võ lâm quần hùng đều đem khuê nữ tới. Mộc Lăng cùng Tần Vọng Thiên nhập tọa, nhìn xung quanh, đúng là trang điểm lộng lẫy, rực rỡ gấm hoa a.
“Ai, đáng tiếc a.”, Mộc Lăng chậc chậc hai tiếng.
“Sao lại đáng tiếc?”, Tần Vọng Thiên hỏi Mộc Lăng.
“Nhiều nha đầu như vậy, Hắc Vân bảo chúng ta còn rất nhiều tiểu tử có tiền đồ, lúc rảnh rỗi phải nói Tư Đồ cũng làm một cái đại hội tương thân, khả năng của đám tiểu tử đó vượt xa tiểu tiện nhân này.” Mộc Lăng bất mãn nói thầm.
Lúc này, đoàn người có chút hỗn loạn, bởi vì Nhạc Tại Đình đã chậm rãi bước ra, chỉ thấy hắn một thân gấm bào bạch sắc, đầu buột ngân quang, bộ dáng anh tuấn tiêu sái, nhiều cô nương xấu hổ đỏ mặt, cúi đầu không dám nhìn.
Bàn bên cạnh Mộc Lăng là chưởng môn Hồng Liên môn cùng khuê nữ của hắn, nữ hài nhi chỉ khoảng mười tám mười chín tuổi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-moc-vong-thien/1350765/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.