Ba người tới tiền viện, thấy lôi đài đã được dựng, bên dưới rất nhiều giang hồ quần hùng, Mộc Lăng bọn họ đi đến, thu hút không ít chú ý. Mọi ánh nhìn chính là nhằm vào Phùng Ngộ Thủy, tân hậu duệ của Hắc Vân bảo, tuổi còn trẻ công phu đã cao, võ lâm nhân sĩ tại Nhạc gia trại đã sớm biết, đều vươn dài cổ nhìn, đều tán thán, tuổi quả thật còn rất trẻ a.
Mộc Lăng cả đường đi đều đen mặt, Tần Vọng Thiên ở bên cạnh thì từ sau khi nghe Phùng Ngộ Thủy nói xong, lại càng thêm đắc ý dào dạt, nói mình chính là thiên mệnh ái nhân của Mộc Lăng. Mộc Lăng vừa đi vừa nghiến răng, tâm nói, Tiểu Hoàng từ sau lần đến Tiên Nhân đảo cùng Ân Tịch Ly học đoán mệnh, liền sắp thành bán tiên thật, nói cái gì trúng cái đó, còn có tên Tư Đồ chết tiệt kia, Mộc Lăng cắn răng, sau này đêm nào ta cũng trù cho ngươi bị Tiểu Hoàng phản công!
Ba người được an bài ở vị trí gần lôi đài nhất, Mộc Lăng ngồi giữa, Phùng Ngộ Thủy và Tần Vọng Thiên mỗi người ngồi một bên, người ở đó ai cũng thấy được Phùng Ngộ Thủy tựa hồ rất kính trọng Mộc Lăng, đều hoài nghi thân phận thật của Mộc Lăng.
Mộc Lăng cũng lười tính toán, vốn dĩ Phùng Ngộ Thủy đã rất thẳng tính, khó mà bắt hắn giả vờ diễn kịch, hơn nữa, lộ rồi thì đã sao?!
Sau đó, là màn thao thao bất tuyệt của mấy lão nhân thay mặt Nhạc gia trại cảm tạ các vị giang hồ quần hùng đã bỏ công, Mộc Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-moc-vong-thien/1350762/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.