Nói là từ từ thì chính là từ từ.
Thời gian lâu đến mức Ngô Lỗi cho rằng trời sắp sáng. Cậu cọ mồ hôi lên vai người trước mặt mình, muốn nhìn ngoài cửa sổ, lại bị nắm lấy cằm, bị buộc nghênh đón nụ hôn càng thân mật hơn nữa trong sóng triều.
Khi cậu sắp chịu không nổi nữa, gần như lên đỉnh, cậu cảm nhận được hơi thở của Lưu Hạo Nhiên phả vào sau cổ mình.
"Lỗi Lỗi... Hôm nay người ngồi cạnh em là ai?"
Ngô Lỗi không tài nào suy nghĩ được gì, chỉ trả lời: "... A... Dư Thịnh."
Cậu cố gắng thẳng người lên hơn, tay trái đã rút về, chỉ dựa vào Lưu Hạo Nhiên ôm mình.
"Vậy nút tay áo trong tủ là của ai?"
Lưu Hạo Nhiên dừng lại, áp môi lên tuyến thể, tiếp tục hỏi cậu.
Ngô Lỗi cố hết sức kẹp chặt đầu gối, cậu hoàn toàn không biết Lưu Hạo Nhiên đang nói đến cái nút tay áo nào.
"Em... A... Không biết." Lưu Hạo Nhiên không nói, chỉ ôm siết eo Ngô Lỗi, động tác lại lần nữa trở nên mạnh bạo. Ngô Lỗi không nhịn được rên lên. Qua một lúc lâu, môi Lưu Hạo Nhiên hé mở, răng nanh lộ ra, đâm xuyên qua tuyến thể bên môi. Cùng lúc đó, hắn đè mạnh Ngô Lỗi xuống cơ thể của mình. Hắn hoàn toàn đánh dấu cậu.
Ngô Lỗi cảm giác một cánh cửa trong cơ thể lại bị mở ra. Cậu hoảng hốt mở to mắt thì thấy tính chiếm hữu mạnh mẽ tràn ngập trong mắt Lưu Hạo Nhiên.
Tiếp theo sau đó, một luồng chất lỏng chảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-loi-thu-mot-sung/2428611/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.