Sáng sớm hôm sau, theo thói quen Nguyên Hãng thức dậy lúc năm giờ sáng. Đầu đau như búa bổ, miệng khô lưỡi đắng. Không ngờ thứ rượu hoa quả này cũng khiến cậu say đến như vậy, hình như đêm qua cậu đa nôn ọe khá nhiều.
Cố gắng ngồi dậy, ra bàn lấy ấm trà tu một hơi hết sạch. Lúc này mới cảm thấy tốt hơn chút. Mở cửa phòng, làn gió mát lạnh thổi vào mặt khiến Nguyên Hãng tỉnh tảo hẳn ra. Hôm qua uống quá nhiều khiến cậu không nhớ ai đã đưa mình vào phòng và đám khách kia ra về thế nào.
Lắc đầu cười khổ, vốn ý định nhân bữa tiệc để lôi kéo quan hệ, ai ngờ ham vui quên hết cả chuyện chính. Đành vậy, dù sao đây là lần đầu tiên trong một năm nay Nguyên Hãng được thả lỏng bản thân, ở cùng với đám thiếu niên bất giác khiến cậu nhớ lại hình ảnh của bản thân ngày trước.
Cũng có một thời thiếu niên nhiệt huyết, bồng bột, ham vui. Sau này khi đã đi làm, cuộc sống xô đẩy khiến cậu trở lên hiểu biết hơn nhưng cũng làm cho những cảm xúc chân thật bị dấu kín, không còn được sống thật với bản thân mình.
Dù không đạt được mục đích nhưng Nguyên Hãng cũng không cảm thấy thất vọng gì, thời gian vẫn còn dài, dù sao cuộc vui hôm qua cũng khiến bản thân cậu hòa nhập được với đám người kia, cũng coi như đã chính thức hòa vào cuộc sống ở thời đại này.
Bước ra sân, làm vài động tác khởi động cho giãn gân cốt, bụng cậu bắt đầu sôi lên, hôm qua uống quá nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-khi-dong-a/1367432/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.