Qua màn chào hỏi đầy nghi thức, Hãng và Lâm bắt đầu ra bãi tập.
- Dạ thưa cậu, bắn cung đòi hỏi khả năng bẩm sinh, thêm vào đó phải chịu khó khổ luyện. Tôi xin được nói lại tất cả những gì thầy tôi trước đây đã dạy cho tôi. Có chỗ nào không hiểu, xin cậu cứ hỏi ạ.
- Ta biết rồi, anh đừng ngại. Có gì cứ nói thẳng là được.
- Đầu tiên muốn bắn cung giỏi thì tấn phải vững, chân trụ phải thật có lực. Thứ nữa là phải luyện sức tay để có thể kéo được cung cứng. Thứ nữa là phải luyện cho mắt nhìn thật xa, nhìn thật rộng. Việc luyện những điều trên tốt nhất là nên luyện vào buổi sáng. Hôm nay chúng ta bắt đầu từ tập tấn thưa cậu.
Tập tấn cũng không có gì phức tạp, đứng thế trung bình tấn tầm một tiếng đồng hồ là được. Cái khó là làm sao đứng lâu được như vậy. Buổi đầu tiên Hãng chỉ đứng được chừng mười phút là hai chân đã tê dại đi rồi.
Đúng là vạn sự khởi đầu nan. Nhưng dần dần, Hãng cũng đã quen thuộc với việc đứng tấn. Ba mươi phút, rồi bốn mươi phút. Chỉ hai tuần cậu đã có thể đứng được một tiếng đồng hồ.
Ngoài việc tập đứng tấn, cứ mỗi sáng cậu đều chạy quanh phủ nhà mình.
Hôm đầu thì một, hai vòng, sau đó cậu cứ tăng dần lên. Mẹ cậu thấy vậy thì rất tò mò thường hay dò hỏi xem cậu đang làm gì.
Hãng chỉ bảo muốn luyện sức khỏe. Dù khá kỳ lạ vì trước kia cậu chẳng bao giờ hứng thú với việc tập võ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-khi-dong-a/1367418/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.