Vương Văn Bân rất cảm tạ Từ lão sư. Bởi vì nếu để cho Vương Văn Bân ở trường học khác học lại, coi như Vương Văn Bân cố gắng nữa, năm nay trạng nguyên cũng không thể là hắn. Không phải trường học khác sẽ không có lão sư tốt, mà là Vương Văn Bân còn phải tốn công đi thích ứng suy nghĩ và phương pháp giải đề của lão sư khác, đây đối với học lại từ nhỏ là một chuyện rất tồi tệ.
Vương Văn Bân ngồi nửa giờ xe, rốt cục đi tới chỗ, cũng là nơi hắn gặp phải Lý Hạo hồi xưa.
Từ lão sư người một nhà đều ở trong trường. Bảo vệ trông cửa cũng biết Vương Văn Bân, nên không ngăn cản, liền để Vương Văn Bân đi vào.
Xuyên qua sân bóng, Vương Văn Bân nhớ tới hồi xưa, mỗi ngày cơm nước xong đều cố ý đi một vòng sân này, lại về ký túc xá. Mục đích cũng chỉ là vì liếc mắt nhìn Lý Hạo chơi bóng rổ ở chỗ này. Đương nhiên, hắn cũng có thể nhìn thấy ngồi ở một bên với Lý Hạo là Trần Quang đang cầm quần áo.
Đi tới dưới lầu kí túc xá nhà giáo sư, Vương Văn Bân nhìn thấy sân trước trống không. Hắn lần thứ nhất tình cờ gặp Lý Hạo cùng Trần Quang hôn môi, chính là ở đây.
** Nhớ lại
Khi đó hắn mới lớp 11, bởi vì thi Anh ngữ không được tốt, bị Từ lão sư cho gọi vào ký túc xá đến học bổ túc.
Vợ Từ lão sư cũng yêu thích Vương Văn Bân, nên giữ hắn cùng ở nhà ăn cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hoa-phong-nha/3052597/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.