Thế mà hôm nay lại khác xa lúc trước, tay Mộng Cầm chưa kịp buông ra thì bị choáng váng một cái, hoàn hồn lại đã thấy bản thân đã nằm dưới đất, hai tay đã bị bắt lấy đè ở trước ngực. Dưới ánh mặt trời chiếu rọi, người phía trên nở một nụ cười tà mị, gương mặt tuấn mỹ khó phân biệt nam nữ, khuôn mặt vẫn còn đường nét trẻ con phần nào hiện ra nét đẹp khuynh thành. Đôi mắt phượng đen nhánh, sâu thẳm như muốn hút hồn người đối diện vào bên trong. Lúc trước Phong Nhã tuy xinh đẹp, nhưng rụt rè thiếu tự tin, chỉ biết cuối đầu mà đi, làm cho khuôn mặt dù tuấn mỹ cũng không khiến người khác chú ý đến. Hiện tại, trên người hắn như có một hơi thở tà mị, lại cuồng dã, không hiểu sao tim nàng lại đập nhanh như vậy, cảm thấy cả khuôn mặt mình điều nóng lên, nàng cứ vậy mà nhìn Vân Phong Nhã đến ngẩn người.
Vân Phong Nhã thấy Mộng Cầm ngây dại ra đôi mắt to tròn mở to nhìn nàng. Cho rằng mình dùng sức quá mạnh làm đau đến nàng ấy, Vân Phong Nhã buông tay ra ân cần xoa nhẹ.
"Biểu tỷ ngươi không sao chứ? Có phải bị ta làm đau không?" Vân Phong Nhã có chút lo lắng nhìn Mộng Cầm hỏi.
Mộng Cầm lúc này mới hoàn hồn lại, nàng lập tức đem Vân Phong Nhã đẩy ra, mặt đỏ bừng bừng lắp ba lắp bắp nói.
"Gia gia bảo ta đến nói cho đệ biết, người của Trần gia đến, bảo đệ đừng chạy loạn."
" Trần gia? Là người một tháng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hoa-phong-nha-trieu-hoi-su/2553365/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.