🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhìn dưới đất thi thể đã không thấy, chỉ để lại đống tro tàn cùng ác hương vị gai mũi, cả đám sắc mặt lại càng trắng, thiếu niên này thật khủng bố, hy vọng hắn không đánh chủ ý lên người bọn họ. Đám người còn đang thấp thỏm thì nghe được Nghiêm Tiểu Diệp thanh âm.

" Ngươi là Vân Phong Nhã?"

Nghiêm Tiểu Diệp đi lên trước hỏi, nhưng trong mắt đã là khẩn định, người trước mặt chính là Vân Phong Nhã.

Vân Phong Nhã khoanh tay trước ngực nhìn nàng ta khẽ cười.

" Tiểu Diệp đã lâu không gặp."

Nghiêm Tiểu Diệp nghe vậy hớn hở chạy đến Vân Phong Nhã trước mặt đánh giá cười nói.

" Chỉ mấy tháng không gặp, ngươi biến hóa cũng thật lớn đi, xém chút nữa ta đã không nhận ra Phong Nhã ngươi rồi."

" Tiểu Diệp, muội quen biết vị công tử này ư?"thiếu nữ bên trong đi ra, lên tiếng hỏi.

" Đúng vậy, Lệ Trân tỷ, đây là Vân Phong Nhã, muội đã từng nhất qua với tỷ đấy."

Nghiêm Tiểu Diệp nhìn Vân Phong Nhã vui vẻ giới thiệu lên." Phong Nhã, đây là chúng ta Nghiêm gia con cháu ở đế đô gia tộc. Đây là đường tỷ Nghiêm Lệ Trân, còn những người khác là Nghiêm gia đệ tử" nàng giới thiệu từng người cho Vân Phong Nhã biết.

Vân Phong Nhã nghe Nghiêm Tiểu Diệp giới thiệu, mới biết được Nghiêm gia ở Hồng Diệp Trấn chỉ là Nghiêm gia đế đô chi nhánh, Nghiêm gia ở đế đô thuộc về nhị lưu gia tộc, nên có tư cách tham gia cả nước nhân tài chọn lựa. Cho nên các gia tộc có tư cách tham gia cả nước tỉ thí sẽ tập trung thiên tài con cháu chi nhánh lại, chọn lựa ra mầm mống tốt đi vào Hoàng Thất bí cảnh năm năm chỉ mở một lần, bên trong chẳng những linh khí dầy đặc, còn có không biết bao nhiêu bảo bối đang chờ bọn họ nữa. Mà Nghiêm Lệ Trân là dòng chính tiểu thư ở đế đô.



Nghiêm Lệ Trân cũng nghe qua Nghiêm Tiểu Diệp nhất đến Vân Phong Nhã, khen ngợi cũng có, nhưng làm nhàm trước mặt nàng là vì Nghiêm Lễ đường ca khen ngợi hết lời, lại thường nhất đến thiếu niên trước mặt. Giờ thấy người thật chỉ có hơn chứ không có kém. Nàng chấp tay cung kính đa tạ.

" Đa tạ Vân công tử ra tay cứu giúp."

Vài người phía sau đều chấp tay nói đa tạ.

Vân Phong Nhã đánh giá thiếu nữ xinh đẹp trước mặt, cốt cách khoảng 20 tuổi, khuôn mặt tuy vẫn còn trắng bệch, nhưng phong phạm của tiểu thư dòng chính vẫn giữ được. Vân Phong Nhã đối với Nghiêm Lễ huynh muội rất có hảo cảm, nên đối với người Nghiêm gia cũng không bài xích. Nhưng nếu đối sử như bạn bè sẽ không.

"Đã là Nghiêm đại ca người nhà, thì không cần như vậy khách sáo."

Vân Phong Nhã cùng đám người Nghiêm Tiểu Diệp rời đi, trên đường từ trong miệng của Nghiêm Tiểu Diệp nàng mới biết được, Nghiêm Lễ đại ca được đề cử trở lại chủ tộc tham gia, gia tộc thiên tài lựa chọn. Còn Nghiêm Tiểu Diệp đám người là cùng hai vị trưởng lão vào núi non rèn luyện, không mai gặp được linh thú đàn bạo động thất lạc nhau. Ngày hôm sau muốn đi tìm trưởng lão bọn họ, thì không mai gặp được đám người Ma tu này.

" Phong Nhã, ngươi một người vào nơi này rèn luyện sao? Ngươi cũng quá lợi hại đi, chưa đến một năm không thấy, ngươi đã lợi hại đến vậy rồi." Nghiêm Tiểu Diệp hồn nhiên nói.

Đám người Nghiêm gia đi phía sau nhìn Nghiêm Tiểu Diệp, cảm thấy nàng nói chuyện thật ngốc, Vân công tử không lợi hại làm sao có thể đem một đám Ma tu giết chết a. Đám người đột nhiên như nhớ ra cái gì nhìn nhau, sau đó đều là khiếp sợ không thôi, Vân công tử cốt cách rõ ràng là thiếu niên a, nhưng có thể đem ma tu Linh Vương giết chết, không phải đại biểu hắn cũng là Linh Vương Cường giả sao?

" Không phải, ta là trở về Linh sư học viện, ở nơi này nghĩ ngơi thì gặp mọi người thôi." Nàng cười nói.

Đám người đi phía sau nghĩ, thì ra là Linh sư học viện học sinh a? Có lẽ là tinh anh gì đó đi, nói sao lại lợi hại như vậy đâu. Nhưng khi bọn họ nghe được Nghiêm Tiểu Diệp câu tiếp theo...

" Phong Nhã ngươi đến cùng còn là con người sao? Chưa đến một năm ngươi là Linh sư cấp bậc, cứ nhiên có thể giết ma tu Linh Vương rồi, ngươi đừng nói với ta ngươi cũng là Linh Vương đi. Hahaha....."

Vân Phong Nhã........

Đám người..." Bịch.... bịch... bịch.." một đám té trên mặt đất.

Nghiêm Lệ Trân đi bên cạnh nghe vậy xém chút nữa dấp ngã rồi, cũng mai Nghiêm Tiểu Diệp đi bên tiếp được. Lo lắng hỏi.

" Đường tỷ, ngươi bị thương nặng lắm sao?" Nàng nhìn đám người phía sau té đè lên nhau hỏi." Mọi người cũng vậy ư?"

Nghiêm Lệ Trân.......

Đám người đầu đầy hắc tuyến....



Chặt vật ngồi dậy, đám người nhịn không được nhìn Vân Phong Nhã sao đó nhìn Nghiêm Tiểu Diệp, lại nhìn Vân Phong Nhã rồi nhìn Nghiêm Tiểu Diệp, đến vài lần mới có người lên tiếng, nuốt nước miếng hỏi.

" Tiểu Diệp tiểu thư, ngươi vừa nói cái gì, có thể lập lại một lần nữa không?"

Nghiêm Tiểu Diệp không hiểu sao bọn họ lại hỏi vậy, liền nói.

" Ta nói mọi người không bị thương nặng chứ?"

Đám người cùng nhau lắc lắc đầu, đồng thanh nói.

" Không phải câu này, câu trước nữa."

" Câu trước? " Nghiêm Tiểu Diệp suy nghĩ rồi mới nói." Ta là nói Phong Nhã chưa đến một năm từ Linh sư cấp bậc tăng cấp đến Linh......"

Nghiêm Tiểu Diệp nói đến đây thì nghẹn lại, mắt hạnh trừng thật lớn nhìn Vân Phong Nhã, lắp bắp hỏi.

" Phong.... Phong Nhã, ngươi là Linh Vương cấp bậc, chưa đến một năm ngươi từ Linh sư cấp bậc đã đến Linh Vương cấp bậc rồi ư? Ngươi còn là người không?"

Đám người trong lòng thầm nghĩ, "ân.... không phải chỉ có bọn họ kinh hách là được."

Vân Phong Nhã quạ đen bay đầy đầu. Gật đầu đáp.

"Ân.... không cẩn thận tăng cấp thôi."

Đám người khóe môi run rẩy, trong lòng nói thầm. Bọn họ cũng muốn không cẩn thận tăng cấp đâu.

Vân Phong Nhã cũng rất muốn gặp Nghiêm đại ca một mặt, nhưng nghe Nghiêm Tiểu Diệp nói Nghiêm đại ca ở Nghiêm gia, Chủ gia bế quan tu luyện, nàng cũng không nói gì.

" Vân công tử, công tử không phải cũng muốn trở lại học viện sao? Chúng ta cũng xem như cùng đường, không bằng chờ mấy vị trưởng lão đến chúng ta cùng nhau lên đường, trên đường còn có người chiếu cố sẽ an toàn hơn." Nghiêm Lệ Trân trong mắt lóe qua tia sáng nhìn Vân Phong Nhã nói.

Nghiêm Lệ Trân khi nghe Nghiêm Tiểu Diệp nói Vân Phong Nhã cùng Nghiêm đường ca xưng huynh gọi đệ, trong lòng nàngrất kích động. Không phải bởi vì hắn là tinh anh học viện Linh Sư mà kích động, mà là thiên phú kinh người của hắn ta. Một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi đem một Linh Vương ma tu lục cấp giết chết dễ như bàn tay, nên biết ma tu một khi sử dụng tuyệt chiêu biến dị, sức mạnh của hắn cùng với Linh Vương thất cấp bát cấp có thể so. Nhưng thiếu niên cứ như vậy dễ dàng giết chết, hắn ta đến cùng là cấp bậc gì mới có thể dễ dàng giết chết ma tu biến dị, nghĩ nàng cũng không dám nghĩ? Đừng nói là Đông Lân Quốc, cho dù là Tứ Quốc cũng không có người có thể cùng hắn so sánh thiên phú. Mà người như vậy lại là xưng huynh gọi đệ với Nghiêm đường ca, mà Nghiêm đường ca lại là Nghiêm gia người, một khi Nghiêm gia gặp nạn, hắn cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Giờ phút này không hảo hảo kết giao còn chờ khi nào?

" Đường tỷ nói không sai, Phong Nhã ngươi không phải cũng trở lại học viện sao? Vậy đi cùng chúng ta đi?" Nghiêm Tiểu Diệp cũng không nghĩ nhiều như vậy.



Còn những người khác ánh mắt điều sáng ngời nhìn Vân Phong Nhã, nghĩ nếu trên đường có thêm một cường giả bảo hộ có ai mà không vui cơ chứ? Mà vị cường giả này lại như vậy tuấn mỹ đâu, nhìn thôi cũng cảm thấy cảnh đẹp ý vui a.

Vân Phong Nhã nhìn Nghiêm Tiểu Diệp sao đó nhìn Nghiêm Lệ Trân, nàng làm sao không hiểu được dụng ý của nàng ta cơ chứ, nàng cười không đạt đái mắt nói.

" Không cần, ta vốn thích một mình hành tẩu, vả lại ta có chuyện gấp phải trở lại học viện, đi cùng không có phương tiện. Nơi này đã là an toàn, ta cũng phải rời đi, Cáo từ."

Nghiêm Lệ Trân đám người nghe vậy cũng không dám giữ lại, chỉ có thể nói tiếng đa tạ sau đó hứa hẹn nếu Vân Phong Nhã đến chủ gia nhất định hảo hảo đáp tạ nàng ân cứu mạng. Sao đó nhìn bóng dáng thiếu niên từ từ biến mất trong rừng rậm xanh tươi.

Vân Phong Nhã đi không bao lâu thì các trưởng lão Nghiêm gia tìm đến, lần này rèn luyện Nghiêm gia thiệt hại sáu đệ tử, các trưởng lão trên mặt đều trở nên trầm trọng. Nhưng khi nghe Nghiêm Lệ Trân đem chuyện gặp được ma tu, sao đó được Vân Phong Nhã cứu giúp nói cho vài vị trưởng lão nghe. Một vị trưởng lão tấm tắc nói.

"Không hổ danh là Đông Lân Quốc Linh sư đệ nhất học viện tinh anh, nhân tài lớp lớp a."

" Không sai, theo như lời Lệ Trân tiểu thư nói, thiếu niên tên Vân Phong Nhã này thiên phú cũng thật kinh người đi, người như vậy có khả năng là đệ tử của một vị trưởng lão chức cao vọng trọng nào đó trong học viện, nói không chừng lần này cả nước khảo hạch cũng sẽ tham gia đâu...."

Vài vị trưởng lão nghe ra ý tứ trong lời nói, liếc mắt nhìn nhau không nói gì nữa. Nhưng Nghiêm Lệ Trân biết ý tứ trong lời nói của vài vị trưởng lão, ý là Nghiêm gia sẽ đem mối quan hệ với Vân công tử nắm thật chất. Nghiêm gia mấy năm nay càng ngày càng xuống dốc, sắp bị xóa tên trong danh sách nhị lưu gia tộc, trở thành tam lưu gia tộc rồi. Nghiêm gia hiện tại chỉ hy vọng các con cháu đệ tử lần này khảo hạch bên trong gặp được cơ duyên gì đó, thực lực tăng trưởng. Như vậy Nghiêm gia mới có thể giữ vững vị trí nhị lưu gia tộc.

Xem ra đường ca Nghiêm Lễ lần này gia tộc tỷ thí, thắng hai thua điều sẽ có được một linh ngạch đại biểu gia tộc tham gia cả nước khảo hạch đi.

Nghiêm gia các trưởng lão tính toán những chuyện này Vân Phong Nhã cũng không hề biết, cho dù biết nàng cũng không thèm để ý đến, nàng nhận đó chỉ là Nghiêm đại ca và Nghiêm Tiểu Diệp là bạn, lại không phải bọn họ Nghiêm gia, gia tộc.

_________________________________
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.