Lúc này trên quảng trường im lặng đến lạ thường, mọi ánh mắt đều tập trung trên người Vân Phong Nhã. Trong lúc mọi người còn đang khẩn trương thì nghe được thiếu niên hỏi một câu...
" Sở lão sư, nếu ta đem những thảo dược này luyện thành đan dược. Vậy số đan dược ta luyện thành sẽ thuộc về ta phải không?"
Sở Tư Hàm nghe vậy khoé miệng trừu trừu nghĩ. Tên tiểu tử này giờ phút này vẫn còn muốn chiếm học viện tiện nghi đâu.
" Theo như quy định của Đan viện, chỉ cần đệ tử của luyện Đan viện một lần luyện chế đan dược thành công, sẽ được chia bốn phần những đan dược người nọ luyện thành!" Sở Tư Hàm khoé môi cong lên nói tiếp." Nhưng nếu là đại biểu học viện thi đấu, những đan dược luyện thành đó học viện đều sẽ thưởng cho thí sinh đó!"
Vân Phong Nhã nghe xong trong mắt lóe sáng nói.
"Ta đã hiểu, đa tạ Sở lão sư giải đáp."
Mọi người còn không hiểu gì, thì thấy thiếu niên từ chữ vật lấy ra bút mực và giấy trắng. Sao đó hắn bắt đầu vẽ vẽ viết viết gì đó trên giấy, thiếu niên viết xong xem lại một lần trên trang giấy, hắn nở ra nụ cười loá mắt, đưa trang giấy cho một quản sự bên cạnh nói.
" Giúp ta chuẩn bị những thảo dược này, đa tạ." Nếu có miễn phí thảo dược nàng dạy gì không lấy nha, hahaha.
Đám người............
Quản sự nhìn viện trưởng đại nhân nhà mình muốn xin chỉ thị, ân.... viện trưởng đại nhân nhà hắn đang uống trà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hoa-phong-nha-trieu-hoi-su/2550353/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.