Chờ trận chiến gần kết thúc thì nhóm thú thú của Vân Phong Nhã cũng không tiếng động biến thành ngụy trang thú thú ẩn phía sau vài hoàn đá lớn cách đám người không xa.
Mà những người khác vừa giết xong đám Linh Thú chân tay cũng muốn mềm rồi, bọn họ cũng không dám lưu lại nhặt Ma hạch từ trong đầu Linh thú để thu vào Ngọc bài bên trong kiếm tích phân gì đó. Vì bọn họ biết phía sau cũng đang truyền đến nhóm thứ hai Linh thú hỗn loạn bước chân nghe mùi máu tươi chạy về hướng này. Tích phân có thể từ từ kiếm, nhưng mạng chỉ có một, giả lại sức chiến đấu của bọn họ hiện tại chỉ còn lại một phần ba, cho dù ăn vào đan dược cũng phải chờ đan dược có tác dụng. Vì thế vừa kết thúc chiến đấu mọi người chờ không kịp chạy về hướng vách đá mà Linh sư học viện vừa nói, ai đến trước thì người đó lên trước, cho nên vài cái chớp mắt nơi này chỉ còn lại Tào Tử Khiêm đội ngũ.
Tào Tử Khiêm đám người đi đến Vân Phong Nhã trước mặt, cho dù cánh tay bị thương nhưng hắn vẫn chấp tay cuối đầu đa tạ nói.
" Tại hạ Tào Tử Khiêm, Hoa Tinh học viện học sinh, đa tạ huynh đệ vừa rồi ra tay cứu giúp chúng ta đồng đội. Không biết huynh đệ như thế nào xưng hô? "
Năm người vừa rồi xém bị Hắc vượn tập kích cũng bước lên trước chấp tay đa tạ Vân Phong Nhã, nếu không có thiếu niên này kịp thời ra tay giết chết Hắc vượn, bọn họ không chết cũng là bị thương nặng rồi. Mà chẳng những trong mắt của năm người này nhìn Vân Phong sùng bái, có thể nói là cả đội ngũ Tào Tử Khiêm nhìn nàng chỉ có hai chữ sùng bái sáng ngời ánh mắt nóng cháy.
Vân Phong Nhã cũng tự nhiên, không kêu ngạo cười đáp.
"Ta kêu Phong Nhã, vừa rồi chỉ là thuận tay mà thôi, cũng không có gì. Đúng rồi ta thấy đợt thứ hai thú triều sắp tới, mọi người vẫn là nhanh chóng rời đi tốt hơn."
Vân Phong Nhã thật sự sợ những người này đi thu Ma hạch lúc sao rồi phát hiện ra đại bộ phận Linh thú Ma hạch trong đầu không có Ma hạch, nàng không muốn chỉ mới bắt đầu khảo hạch tiểu Đoàn Đoàn của nàng đã bị người nhớ thương. Mà nàng cũng không gạt những người này nha, đợt thứ hai thú triều cũng sắp tới rồi, với thực lực hiện tại của bọn họ là chống đỡ không nổi trận chiến tiếp theo này.
Hoa Tinh học viện học sinh lúc này trong mắt càng là kính phục thiếu niên này. Tuổi nhỏ, thiên phú hơn người còn chưa tính, người lại như vậy thành thật, nếu đổi lại là người khác cứu bọn họ nhất định sẽ nói ra một đống lời đại nghĩa gì đó, sao đó chính là yêu cầu bọn họ gia nhập vào bọn họ đội ngũ hoạt là gặp bảo bối bọn họ phải nhường ra các kiểu. Mà trong tình trạng các học viện tranh nhau lại có như vậy tâm rộng lớn người làm bọn họ tâm phục khẩu phục rồi. Nhưng khi bọn họ nhìn đến Linh sư học viện học sinh đang nhiệt tình thu Ma hạch lại có một cảm giác. Tâm thật đại a, thú triều sắp tới còn thật sự kiếm tích phân không sợ chết đám người biến thái a.
Hoa Tinh học viện cũng không do dự nữa cáo từ Vân Phong Nhã vài người rồi nhanh chóng chạy về hướng vách đá chạy đi. Một thanh niên vừa chạy vừa gãi đầu nhìn Tào Tử Khiêm nói.
" Đội trưởng, sao ta nghe tên của ân nhân giống như đã ở đâu nghe qua thì phải? "
Tào Tử Khiêm đang chạy đột nhiên ngừng lại bước chân. Trong đầu hắn lúc này xuất hiện Phong Nhã... Vân Phong Nhã ba chữ, rồi con ngươi trừng lớn vì khó tin nhìn về phía sau những cây cổ thụ như muốn nhìn xuyên qua chúng để nhìn thấy thiếu niên thiên tài trong truyền thuyết kia.
Còn những tán tu vừa leo lên vách đá cũng tìm cơ hội chạy trốn rồi, vì thế những học viện muốn tìm bọn họ tính sổ cũng đã không thấy bóng người.
Vân Phong Nhã tính thời gian khoảng cách thú triều lần thứ hai sắp tiến tới lúc sao mới lên tiếng nhắc nhở Linh sư học viện mọi người.
"Đợt thứ hai thú triều sắp tới mọi người nhanh chóng rời đi!"
Linh sư học viện học sinh vừa nghe Vân Phong Nhã nói lập tức ngừng trên tay động tác đồng thanh trả lời." Là!" rồi dùng nhanh nhất tốc độ chạy đi, không một câu nghi vấn vì sao? Bọn họ vốn dĩ đã xem Vân Phong Nhã là tâm phúc của mình, nhưng qua trận chiến đấu vừa rồi bọn họ cũng giống như Hoa Tinh học viện như vậy, tâm phục khẩu phục rồi.
Vân Phong Nhã nhịn không được cong cong moi nhìn Linh sư học viện rời đi lúc này mới đem đám thú thú cùng tiểu Đoàn Đoàn oa thu vào bên trong vòng tay không gian đi, thì phát hiện Đại Đoàn Đoàn không có trong đội ngũ thu Ma hạch có chút bất ngờ. Nhưng khi nhìn thấy Đại Đoàn Đoàn đang ôm một viên Ma hạch nằm ngủ khò khè khi nàng cũng phải cảm thán Đại Đoàn Đoàn mạng tốt, chỉ ăn với ngủ rồi tăng cấp.
Mà lúc này bên ngoài trong một khu rừng rậm cũng có một nhóm người đang diễn ra một màng đuổi giết trong rừng rậm. Nhóm người bị người đuổi giết này không ai khác chính là thuộc hạ thân tính của Bắc Cung Nhiên, Tư Đồ gia người, Tư Đồ Hút cùng Tư Đồ Linh huynh muội vài người đang thở hỗn hển dựa vào cây cổ thụ làm điểm dựa.
Từ lúc trên núi huynh muội hai, cùng với Bắc Cung công chúa gặp nguy hiểm được Vân Phong Nhã cứu từ tay Tạ Hùng lúc sao. Tư Đồ Hút biết với thực lực của huynh muội hai người là không có cách nào bảo hộ được Bắc Cung công chúa, vì thế hắn chờ công chúa thuận lợi bái sư lúc sao hắn muốn một mình rời đi tìm những thuộc hạ ngầm của Tư Đồ gia phái đến Đông Lân Quốc làm mật thám nhiều năm trước.
Lúc trước đưa Bắc Cung công chúa chạy trốn, hắn không đi tìm những người đó cũng là vì công chúa an toàn suy nghĩ. Hắn không dám bảo đảm những người đó lòng trung thành, vì hiện tại Tư Đồ gia đã không còn, biết đâu những người đó hai lòng, hắn không phải là hại công chúa rồi sao? Nhưng còn có một thứ quan trọng mà trước lúc chạy trốn phụ thân hắn đã nói. Cho dù biết là nguy hiểm nhưng hắn vẫn không từ. Giờ công chúa đã đến nơi an toàn, hắn có thể dùng mạng này đi cược rồi, nhưng làm hắn đau đầu đó chính là muội muội nhất quyết đi theo hắn, hắn cũng không còn cách nào.
" Lỗ Bằng tên súc sinh đó, nếu không phải tại hắn bán đứng chúng ta, chúng ta cũng không bị Tạ gia người tìm được. " một nam nhân trung niên tức giận thở hỗn hễn mắng thanh.
Lúc này một lão giả trên người tuy không có nhiều vết thương, nhưng nhìn sắc mặt trắng bệch cũng đủ biết lão giả là bị nội thương không nhẹ. Lão giả nhìn Tư Đồ Hút lên tiếng.
"Tư Đồ thiếu chủ, Bắc Chiến Quốc Tạ gia sắp đuổi đến, người vẫn là dẫn tiểu thư đi trước, chúng ta ở phía sau tìm cách dẫn dụ Tạ gia người rời đi."
"Không được, ngài trên người bị thương nặng như vậy, sẽ không phải là Tạ gia người đối thủ, giả lại người bọn họ muốn bắt là ta." Tư Đồ Hút nhìn bên cạnh Tư Đồ Linh như là quyết định một truyện gì đó rồi nói." Chúng ta phân ra hai đường, ngài cùng Linh nhi một đường, ta cùng vài người khác một đường." Tư Đồ Hút nói ra suy nghĩ của mình.
" Không được, như vậy quá nguy hiểm, Tạ Nguyên nhất định sẽ đuổi theo thiếu chủ ngài. " Tư Đồ lão không đồng ý nói.
"Tư Đồ lão ý ta đã quyết! Linh nhi an toàn giao cho Tư Đồ lão ngài rồi."
Tư Đồ lão thấy thiếu chủ đã quyết định lão cũng không còn cách nào nói. "Thiếu chủ yên tâm, mệnh của lão là do Tư Đồ đại tướng quân cứu, hôm nay cho dù chết ở nơi này lão cũng sẽ bảo vệ tốt cho tiểu thư."
Tư Đồ Linh chỉ là rơi nước mắt nhưng trong mắt nàng đều là kiên định nói.
" Muội sẽ cẩn thận, đại ca huynh cũng vậy, muội sẽ chờ đại ca trở lại. "
" Hảo!"
Tư Đồ Hút ánh mắt đỏ ngầu xoay người ra lệnh cho thuộc hạ phía sau chạy về một phương hướng khác mà đi.
Tư Đồ Linh tay xiếc thành quyền nhìn theo đại ca bóng dáng, vì một canh giờ trước đại ca đã lén đưa cho nàng một cái nhẫn chữ vật nói.
" Linh nhi, nhẫn chữ vật này là nhị thúc chúng ta trước khi chết tìm được bằng chứng trứng minh Quốc Chủ hiện tại chính là Diệu Vương song bào thai huynh đệ của Quốc chủ. Hắn nhân lúc Quốc chủ đi săn Linh thú mà cùng với người của Thiên Cung đem Quốc chủ chận giết lúc sao, đem Quốc chủ thi thể ngụy trang thành Diệu Vương vì cứu giá mà bị thích khách giết chết. Mà mọi người không một chút nghi ngờ hắn ta giả mạo là vì, Diệu Vương lúc đó cấp bậc chỉ là Đại Linh Vương ngũ cấp, mà Quốc chủ đã là Đại Linh Vương cửu cấp. Hắn cũng không biết Thiên Cung người là như thế nào trong vòng ba tháng lại có thể giúp Diệu Vương tăng thêm tứ cấp đến Đại Linh Vương cửu cấp nửa? Nếu hắn không tận mắt nhìn thấy bên trong Tựu Ảnh thạch Quốc chủ bị giết một màn, cùng với lời nói của Diệu Vương thì cũng sẽ không tin được có thể trong vòng ba tháng có người có thể đột phá tận bốn cấp Đại Linh Vương.
Diệu Vương Về cung lúc sao hắn còn tiên thánh chỉ nói là, Diệu Vương là vì cứu hắn nên mới bị thích khách giết chết, vì thế Diệu Vương hài tử cũng chính là hắn hài tử cách nói để che mắt thế nhân, thế là nhi tử nữ nhi của hắn danh chính ngôn thuận trở thành hoàng tử công chúa của Bắc Chiến Quốc. Còn vài hoàng tử chân chính do cung phi của Quốc chủ sinh hạ, vài năm sau đều là ngoài ý muốn chết đi, mà lúc đó hoàng hậu đã có long thai đã hơn năm tháng, đây cũng chứng minh công chúa thân phận là Quốc chủ chân chính cốt nhục duy nhất còn sót lại, muội nhất định phải đưa nhẫn chữ vật này cho công chúa hiểu sao?"
Mà lúc này phía sau một đám người Tạ gia, cũng đã phát hiện ra hơi thở của đám người Tư Đồ Hút. Một lão giả nhìn thanh niên bên cạnh nói.
"Tạ thiếu gia, bọn họ chia ra làm hai đường chạy. Tư Đồ Hút hắn cứ nhiên để muội muội cùng Tư Đồ lão dẫn dụ chúng ta vào Khu vực thường xuyên xuất hiện đàn sói qua lại, còn hắn thì cùng vài người khác cùng nhau chạy về hướng khác đi."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]