Tầm Kim Thử cũng không hề sợ hãi chủ nhân mình lạnh lẽo, vì nó biết chủ nhân là cùng gã đã bắn mũi tên gió kiếm khí làm chân nó bị thương mới như vậy lạnh lẽo thôi. Tầm Kim Thử muốn lấy lòng chủ nhân liền đưa trên tay thất giai thảo dược cho Vân Phong Nhã nói.
" Chủ nhân, nhân gia đã hái được thảo dược rồi nha."
Vân Phong Nhã không tiếp nhận thảo dược, mà nàng vuốt vuốt đầu Tầm Kim Thử nói." Về sau gặp phải như vậy sự tình, phải trước tiên né tránh, an toàn là quan trọng nhất hiểu sao? "
Tầm Kim Thử vốn chỉ là muốn làm dáng ủy khuất để chủ nhân thích nó hơn một chút, nhưng nghe xong Vân Phong Nhã lời nói cùng thanh âm ôn hòa ấm áp, vốn nó chỉ giả vờ muốn khóc nhưng giờ phút này nước mắt giả vờ trong mắt cũng đã chảy ra. Từ lúc nó có được linh trí thì chưa có một đồng loại quan tâm qua nó thì nói chi đến nhân loại chỉ xem chúng nó là công cụ. Nhưng từ lúc nó cùng chủ nhân khế ước, nó có đồng bạn, nó có chủ nhân thương yêu như người thân, làm nước mắt nó không tự chủ được mà chảy ra.
Vân Phong Nhã thấy Tiểu Kim cứ nhiên khóc, nàng mày đẹp nhíu lại, rõ ràng là vết thương ngoài da không nghiêm trọng a. Mà bình thường Linh thú chúng nó cho dù có bị thương nặng cũng sẽ không chảy nước mắt, Tiểu Kim vì sao lại khóc như vậy thương tâm đâu? Trong lúc nàng đang tự hỏi thì nhóm người đó đã đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hoa-phong-nha-trieu-hoi-su/2550297/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.