Chuột nhắt trợn trắng mắt nhìn râu quai nón đang ôm ngực đề phòng hắn, một bộ không cho ngươi nhìn lão tử bộ dáng tức giận mắng.
"Ta nương, ngươi dội phao nước tiểu tự xem lại mình bộ dạng gì? Lão tử cho dù đoạn tụ, gặp ngươi bộ dạng này cũng không dám đoạn tụ!"
"Hừ, vậy ngươi nhìn thiếu niên người ta đỏ mặt mà không nhận thảo dược giải độc? Không phải..."
"Chờ chút, Thảo dược..."Cả hai cùng thanh nói.
Chuột nhắt cùng râu quai nón đều cứng lại rồi nhìn Vân Phong Nhã trên tay thảo dược như nhớ ra Vân Phong Nhã vừa rồi nói gì đó giải.
Xung quanh mọi người lúc này cũng là từ trong câu nói của Vân Phong Nhã làm ngơ ngác, cho tới bây giờ bị râu quai nón cùng chuột nhắt như vậy một nháo mới hết kinh ngạc. Còn chưa kịp hỏi Vân Phong Nhã có phải là sự thật không? Thì chợt một thanh âm cười xem thường vang lên.
"Ha ha ha, ngươi cho rằng vài cộng cỏ dại trên tay ngươi chính là giải dược? Ngươi cho rằng ngươi là ai? Là luyện Đan sư sao? Cho dù tiểu tử ngươi là học luyện Đan đi nữa, ta xem kể cả nhập môn sơ giai Đan dược ngươi cũng luyện không ra đến. Vậy còn dám trước mặt Tôn đại sư làm trò, ngươi đem cỏ dại thành thảo dược như vậy có ý tứ sao? Bổn thiếu gia thấy ngươi đây là có ý muốn hại mọi người nơi này đi?" Nhàn Thành Đông cười nhạo đi lên nói.
Mọi người xung quanh nghe Nhàn Thành Đông nói sắc mặt đều âm trầm xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hoa-phong-nha-trieu-hoi-su/2550284/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.