Chương trước
Chương sau
Những người xung quanh lúc đầu còn nghi ngờ Ngọc bài thật giả, nhưng khi nghe mấy vị Luyện Đan sư giải thích lúc sau bọn họ không thể không tin tưởng thiếu niên tuấn mỹ trước mắt này chính là Tứ phẩm trung giai Luyện Đan đại sư, như vậy đánh xâu vào đầu óc tin tức làm trên mặt những người này đều là một bộ dáng ngốc trệ trừng lớn mắt nhìn Vân Phong Nhã như nhìn một quái vật vậy.

Mà vừa rồi những người đứng ra cười nhạo Vân Phong Nhã lúc này sắc mặt đều trắng, bọn họ chẳng những đắc tội tứ phẩm trung giai nghịch thiên Luyện Đan thiên tài, còn nghi ngờ Đan hội tổng hội trưởng con dấu là giả. Tổng hội trưởng Luyện Đan sư là nhân vật nào? Là cả Quốc chủ cũng không dám đắc tội người nói chi những người thấp kém như bọn họ, vừa rồi bọn họ bị ghen ghét mà hôn mê đầu óc, tổng hội trưởng con dấu là có thể làm giả sao? Cả đám sắc mặt đều trắng thấp thỏm liếc nhìn thiếu gia, thiếu chủ nhà mình sắc mặt âm lãnh nhìn bọn họ.

Trong lòng họ nghĩ Xong rồi, bọn họ biết cho dù khảo hạch lần này bình an ra ngoài chẳng những không được khen thưởng nói không chừng gia tộc còn sẽ trách phạt nữa, bọn họ lúc này rất muốn vả cái miệng nhiều chuyện của mình tranh cái gì mặt mũi bây giờ thật sự đất tội không nên đắc tội người rồi.

Lê gia dẫn đầu vài người lúc này trong lòng vừa hối hận vừa tức giận không ngừng lập đi lập lại mắn đệ tử gia tộc nhà mình nói năng không mang theo đầu óc, giờ đắc tội người ta Đan hội lỡ như về sau có chuyện muốn Đan Hội Luyện Đan sư giúp đỡ luyện Đan, người ta không nhận hoạt là ra giá trên trời làm sao? Thiệt hại này ai gánh?

Haizzz... Nếu vừa rồi Kiều Gia cùng Nhàn gia làm khó đại sư khi bọn họ đi theo Tuyết Tỉnh Nhu tiểu thư ra mặt che chở thì tốt rồi, bọn họ đến cùng đã bỏ qua một cơ hội làm quen một vị nghịch thiên Luyện Đan đại sư có thể giúp Lê gia bọn họ bước cao hơn một bậc, bọn họ lúc này hối ruột đều thanh rồi. Nhưng khi vài người nhìn đến Kiều Gia cùng Nhàn gia người sắc mặt đầy màu sắc khi mới cảm thấy thoải mái một chút, dù sao có người còn xui xẻo hơn bọn họ nữa.

Nhàn Thành Đông khiếp sợ khó tin hô lên."Ngươi sao có thể...khụ...khụ...Có thể là Tứ phẩm trung giai Luyện Đan sư? Sao có thể...phục... " hắn chịu không nổi sự đả kích mà học ra một ngụm máu tươi, nhưng cũng không ai quản hắn nữa.

Kiều Gia Hạo lúc này cũng từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần không cam tâm chất vấn lên. " Ngươi gạt chúng ta, ngươi vốn là Tứ phẩm trung giai Luyện Đan đại sư vì sao không nói ra còn lừa gạt chúng ta cùng ngươi đánh cược? Ngươi khinh người quá đáng rồi, ngươi đem chúng ta mọi người thành con khỉ mà đùa, ngươi dụng tâm mưu đồ gì? Ngươi không thấy bản thân quá đáng sao?"



Vân Phong Nhã nghe Kiều Gia Hạo lại muốn khích động lòng người, nàng cười càng trở nên tà mị, ánh mắt càng là lạnh lẽo.

" Quá đáng? Hahaha...Tiểu gia ta từ đầu tới cuối có nói tiểu gia không phải Luyện Đan sư sao? Là các ngươi từ đầu tới cuối đều không tin tưởng tiểu gia là Luyện Đan sư không phải sao? Mà Cho dù tiểu gia ta nói bản thân là Tứ phẩm trung giai Luyện Đan sư các ngươi sẽ tin tưởng không nghĩ tiểu gia ta là người ngu nói mộng?"

Đám người xung quanh có chút xấu hổ vì Vân đại nhân nói không sai, cho dù Vân đại nhân nói hắn ta là tam phẩm Luyện Đan sư bọn họ còn sẽ cười nhạo ngài ấy là nằm mơ giữa ban ngày nói chi là nói bản thân là Tứ phẩm Luyện Đan đại sư, cả nghĩ ngươi cũng đừng nghĩ cười nhạo.

"Ha hả, không phải là Kiều Gia Hạo ngươi quá tự tin cho bản thân mình là mới cùng tiểu gia ta cược, có chơi có chịu, thua không dậy nổi về sao ngoan ngoãn cụp đuôi làm người đừng ra ngoài nhảy nhót không cẩn thận chết như thế nào cũng không biết." Nàng thu hồi nụ cười chỉ còn lại lạnh lẽo nói. "Còn có, ngươi diễn bạch liên hoa tiểu gia ta rất ghê tởm. "Dứt lời nàng không chút lưu tình nấm đấm đánh về hướng Kiều Gia Hạo.

"Thiếu chủ cẩn thận! "

Một nam nhân trung niên phụ trách bảo vệ Kiều Gia Hạo bên cạnh hô thanh, nam nhân lúc này cũng vọt lên tiếp Vân Phong Nhã đánh đến nắm tay. Khi hai nắm đấm chạm vào nhau phát tán ra dòng khí cường đại làm người khiếp sợ không thôi...

"Ầm!" Cả hai cùng lùi về sao vài bước.

Nam nhân kinh ngạc ra tiếng."Ngươi là võ sư? Ngươi cường hóa qua thân thể? Sao có thể? Ngươi không phải là tu luyện Linh khí Linh sư sao?"

Nam nhân trên mặt vẫn giữ bình tĩnh nhưng trong lòng là khiếp sợ không thôi, nên biết có thể hấp thu linh khí tu luyện Linh sư người sẽ không có ai lại chạy đi cường hóa thân thể để làm võ sư cả. Vì võ sư Đan điền hấp thu được linh khí rất ít, phải tự cường hóa thân thể bằng cách tay không cùng Linh thú chiến đấu không ngừng để mở rộng ra kinh mạch mới có thể tăng cấp, có thể nói là càng cường đại Võ sư là phải càng tàn nhẫn với bản thân. Mà vừa rồi hắn có thể nhận ra thiếu niên này không dùng hết toàn lực, bằng không một kích này hắn không biết tay hắn có phế không nữa?



Nếu cánh tay hắn lúc này không ẩn ẩn truyền đến đau ý nhắc nhở hắn đây không phải là ảo cảnh mà là thật sự, thiếu niên trước mặt thật sự vừa rồi là dùng võ lực mà cấp bậc cùng hắn không sai biệt lắm. Không, có lẽ còn mạnh hơn hắn một chút. Thiếu niên chẳng những là quỷ tài Linh sư, quỷ tài Luyện Đan sư bây giờ lại là quỷ tài Võ sư nữa, hắn là quái vật sao? Thiếu chủ nhà hắn lại đi đắc tội người như vậy? Hắn cuối đầu trong mắt lóe qua sát ý, hắn phải tìm cơ hội không thể để hắn ta có cơ hội ra ngoài, bằng không xui xẻo là bọn họ Kiều Gia.

Mà lời nam nhân nói làm ở đây mọi người lại thêm một lần nữa chấn kinh, có lẽ bọn họ bị chấn kinh nhiều lần quá thành ra cảm thấy Vân Phong Nhã có là quỷ tài Võ sư cũng là lẽ đương nhiên rồi, là do bọn họ kiến thức quá hạn hẹp nên không gặp qua chân chính quỷ tài đi, bây giờ gặp được rồi về sau lưu lạc giang hồ còn có thể cùng người khác thổi bản thân kiến thức nha.

Vân Phong Nhã vốn cũng không muốn giết Kiều Gia Hạo trước mặt nhiều người như vậy, bằng không những người Kiều Gia này sẽ liều chết cùng nàng dần co lên, dù sao Kiều Gia Hạo thân phận chính là Kiều Gia tương lai gia chủ, Kiều Gia Hạo chết bọn họ làm sao cùng gia chủ, gia tộc mình giao đãi. Mà trong sương mù không biết có bao nhiêu nguy hiểm, có thêm vài người Kiều Gia dò thám phân chia nguy hiểm cũng là tốt, nàng là vì bên trong Di tích bảo bối mà đến cũng không phải là vì giết người mà đến, đe dọa đe dọa vậy đủ rồi. Dù sao người muốn nàng chết đều sẽ chết trước nàng.

"Hừ, ngươi quản tiểu gia là gì, ngươi nếu rảnh thì quản quản nhà ngươi thiếu chủ đi, muốn làm bạch liên hoa kéo mọi người phẫn nộ phía trước thì đem căn cắt đi rồi hả diễn bạch liên hoa." nàng lại là một bộ ghét bỏ nói. " Cũng đúng, cho dù hắn cắt bỏ đi căn với dáng vẻ của hắn chỉ có mắt mù người mới muốn."

Đám người lúc này càng là nhịn không được cười vang lên. Mà tiếng cười này cũng làm Kiều Gia Hạo từ trong khiếp sợ lấy lại tin thần, nếu vừa rồi là hắn đở nắm đấm cường lực đó nói không chừng tay hắn phế rồi, nhưng khi nghe Vân Phong Nhã như vậy nói hắn cắt đi làm thái giám, bao năm giữ hình tượng khiêm khiêm công tử phong độ quý khí một khắc này đều vỡ nát. Hắn sắc mặt vận vẹo, nghiến răng nghiến lợi muốn quát mắng lên thì đại tỷ của hắn bắt lấy tay hắn lắc lắc đầu, vì nàng ta biết nếu đệ đệ của nàng ta nói thêm nữa từ thô tục nào nữa nói không chừng Vân Phong Nhã sẽ đem đệ đệ giết chết vậy về sao ai cho nàng ta chống lưng nữa? Ai chết cũng có thể nhưng đệ đệ không thể.

Kiều Gia Hạo vốn là người gian trá, đại tỷ hắn như vậy một nhắc nhở hắn rất nhanh lấy lại bình tĩnh tay nắm thành quyền ra lệnh nói.

"Chúng ta đi."

Hắn biết với thân phận Luyện Đan sư do Tổng hội trưởng Đan hội chứng nhận là ý nghĩa gì? Hắn cho dù lúc này phái ra toàn bộ Kiều Gia đệ tử giết tên cẩu tạp chủng này cũng là không thể nào, hắn tuy là Kiều Gia thiếu chủ nhưng nếu liên lụy đến tính mạng thì một đám Kiều Gia chi thứ này vì tính mạng cũng sẽ làm lơ hắn mệnh lệnh mà thôi, nói không chừng còn sẽ nhân cơ hội lần này bẩm báo đến các vị cung phụng trưởng lão nơi đó hồng hủy bỏ hắn thiếu chủ tư cách đâu. Còn có những người xung quanh nói không chừng vì lấy lòng tên cẩu tạp chủng này mà đem bọn họ Kiều Gia người đều giết làm sao? Quân tử báo thù mười năm chưa muộn, hôm nay nhục nhã hắn Kiều Gia Hạo thề sẽ có một ngày hắn Kiều Gia Hạo sẽ lấy cả vốn lẫn lời ngàn lần đáp trả, đời này hắn nếu không giết được Vân Phong Nhã thì tâm ma của hắn sẽ không cởi bỏ được. Vân Phong Nhã ngươi chờ đó.

Kiều Gia Hạo vừa dứt lời Kiều Gia đệ tử đám người đều thấp thỏm nhìn qua Tôn đại sư từ lúc cược bắt đầu vẫn im lặng không lên tiếng, mà Kiều Gia Hạo lúc này cũng là vậy thấp thỏm, dù sao đánh cược này hắn là người đồng ý, nếu Tôn đại sư thật sự đi theo tên ác ma này hắn phải làm sao? Hắn nhìn đại tỷ mình ra hiệu một cái, ả ta liền biết đệ đệ ý tứ, ả cười ngọt ngào liếc mắt đưa tình nhìn Tôn Hoàng Bác nói.



"Tôn đại sư chúng ta đi thôi, phụ thân tiểu nữ cùng tiểu nữ nói qua khảo hạch lần này thu hoạch sẽ dâng tặng cho ngài một phần ba chiến lợi phẩm nha, chúng ta cũng không thể chậm trễ hành trình nga, vả lại chúng ta đội ngũ nhiều người như vậy cũng bảo đảm an toàn cho ngài hơn."

Thật ra phụ thân ả là không có cùng ả nói qua, nhưng nếu có thể dùng một phần ba chiến lợi phẩm để lưu lại Tôn đại sư trong đội ngũ trợ giúp bọn họ bình an rời khỏi di tích rồi hả nói.

"Đại tỷ nói không sai, Tôn đại sư ngài vẫn là đi theo chúng ta sẽ an toàn hơn."

Tôn Hoàng Bác nghe vậy nhíu mày lại, hắn biết thế gia con cháu cũng có không ít vô sỉ người, nhưng vô sỉ trình độ này hắn là chán ghét nhất. Hắn Tôn Hoàng Bác danh dự chẳng lẽ là những vật phẩm đó có thể mua được sao? Ngươi Kiều Gia không muốn mặt mũi nhưng Tôn Hoàng Bác hắn thì không, bằng không cũng sẽ không vì thảo dược mà đáp ứng làm Kiều Gia mười năm Luyện Đan sư, tuy hắn bên trong cũng là có tư tâm riêng nhưng cũng không đại biểu Kiều Gia có thể đắn đo hắn hướng đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.