Yến Thanh cau mày :
- Chẳng lẽ Mạt huynh không có mảy may tình ý gì đối với đại tẩu.
Mạt Tạng buồn thảm :
- Vấn đề không phải là tình ý! Tiện nội nói phải lắm! Lỗi do nơi tại hạ! Thành hôn với nhau rồi trong năm đầu tiên tiện nội tỏ ra là một người vợ hiền thục nhưng từ lúc tẩm thuốc luyện công tại hạ tránh ra dần dần cuối cùng đi đến chỗ dửng dưng tẻ lạnh, tình ý mất hết cái độ nồng nhiệt của ngày nào. Tại hạ không ngờ cái lão ma đầu đó không phải là một nhạc phụ chân chánh. Thảo nào mà lão khuyên tại hạ nên nhẫn nại ít lâu, lão hứa sau này khi đại sự thành tựu thì lão sẽ chủ trì cho tại hạ tái lập gia thất với người hợp ý hơn!
Yến Thanh thở dài :
- Loại thuốc đó công hiệu về mặt luyện tập võ công nhưng rất có hại về mặt tinh thần bởi nó làm cho con người dần biến đổi tâm tính. Trong thời gian bắt đầu dụng dược tẩu phu nhân phải trải qua cơn vầy vò của nhu cầu xác thịt. Mạt huynh lại lơ là thì tự nhiên đại tẩu phải chú ý đến nhị huynh!
Mạt Tạng tiếp :
- Tại hạ không oán trách họ. Lấy công tâm mà luận thì vài năm sau ngày kết hôn thì tình ý giữa tại hạ và tiện nội hoàn toàn tiêu tan, cả hai xem nhau như kẻ qua đường. Sở dĩ tại hạ còn tiếp cận tiện nội phần nào là vì có đứa con trung gian, giờ đây tại hạ mới biết thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hoa-kiem-khach/3101971/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.