Gần đến nhà họ Mạt Yến Thanh thấy Mạt Tạng cỡi ngựa từ xa chạy tới vẻ gấp rút.
Song phương gặp nhau Mạt Tạng nhảy xuống ngựa liền.
Yến Thanh vội hỏi :
- Mạt nhị huynh về đến chưa.
Mạt Tạng lắc đầu :
- Chưa!
Đi gấp vậy mà Mạt Tạng vẫn tỉnh táo như thường, không có vẻ gì là mệt nhọc, chỉ có con ngựa là thở hồng học mồ hôi ướt đẫm mình.
Phải là con người có công phu thâm diệu mới bảo dưỡng được thần sắc bình thản như vậy.
Thế ra từ lâu chàng đánh giá họ Mạt quá thấp.
Và cả Liễu Hạo Sanh, Mã Bách Bình, Vưu Tuấn lẫn Sử Kiếm Như cũng xem thường anh em họ Mạt.
Anh đã vậy thì em đâu quá kém.
Cả hai đã đạt đến mức thượng thừa là cái chắc. Tài nghệ của họ ít ra cũng ngang ngửa với Thập kiệt.
Y hỏi lại :
- Chẳng lẽ có chuyện chẳng lành xảy ra trong chuyến đi Hàng Châu.
Yến Thanh không đáp hỏi luôn :
- Mạt huynh có gặp người trong Long Võ tiêu cục chưa.
Mạt Tạng kinh ngạc :
- Tại hạ suy tính thời gian cho rằng tổng tiêu đâu không thể nào về sớm được! Trong khi chờ đợi có người mời đến hồ Mạt Sầu uống rượu tại hạ đi liền. Nghe Tổng tiêu đầu trở về và cần gặp gấp tại hạ nên bỏ bạn tại đó lật đật chạy về đây. Làm gì có việc gặp người của Long Võ tiêu cục. Chẳng hay có chuyện chi xảy ra.
Yến Thanh tự hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hoa-kiem-khach/3101960/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.