Ngô Vấn Thiên chết là đáp ứng điều kiện trợ giúp của Thiên Ma giáo.
Bây giờ Yến Thanh mới thức ngộ.
Không còn làm gì hơn chàng gọi Vưu Tuấn :
- Chúng ta đã làm tròn nhiệm vụ rồi nên thừa cơ hội này đến Tây Hồ du ngoạn vài hôm như đã hẹn ước với Liễu Hạo Sanh.
Vưu Tuấn còn thẫn thờ với niềm thất vọng chán nản thốt :
- Đáng tiếc quá! Vừa sắp thành công, kết quả chỉ là một giấc mộng!
Yến Thanh điềm nhiên đáp :
- Không vô ích đâu Vưu huynh. Trái lại chúng ta thu hoạch lắm điều lợi. Thứ nhất là trong lịch sử bảo tiêu chúng ta đã làm một nghiệp vụ vô tiền khoáng hậu, một nghiệp vụ ly kỳ với cái giá cao không tưởng tượng, thứ hai chúng ta đã tạo thêm một cảnh đối lập cho Thiên Ma giáo. Cái lão Vương thúc mất ngôi vua đó sẽ dẫn đầu toàn bộ cao thủ người Hồi vào Trung Nguyên mưu đồ khuynh đảo Thiên Ma giáo. Chính điểm này mới đáng kể cho chúng ta đó. Chừng như Cáp Bốc Đạt hiểu về Thiên Ma lệnh rất nhiều, lão ấy sẽ quật cả gốc lẫn rễ Thiên Ma giáo thay chúng ta!
Chàng lấy ra một tấm ngân phiếu năm mươi vạn lượng trao cho Vưu Tuấn tiếp :
- Phần của Long Võ tiêu cục đó, về Kim Lăng Vưu huynh hãy trao lại cho Mã Bách Bình!
Tiếp lấy ngân phiếu Vưu Tuấn cười khổ thốt :
- Những cuộc sinh ý như thế này chẳng phải mỗi lúc mỗi có cho giới bảo tiêu một cách dễ dàng!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hoa-kiem-khach/3101953/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.