Một chiếc thuyền con từ phía sau lướt nhanh tới, người trên thuyền cất tiếng gọi :
- Yến huynh! Yến huynh có trên thuyền đó chăng.
Âm thanh của Vưu Tuấn.
Kim Tử Yến căm hận :
- Cái gã đó đáng ghét lạ! Như là âm hồn bất tán cứ bám mãi theo mà đòi ăn! Không ai trốn nơi nào khỏi gã! Không có chuyện gì là không có gã xía liền! Tại sao công tử lại kết giao với con người như thế được chứ!
Yến Thanh mỉm cười :
- Vưu Tuấn biết điều lắm đó cô nương! Nếu không có việc gì cực kỳ khẩn yếu y chẳng bao giờ đeo theo ai quấy nhiễu cả. Y là một bằng hữu tốt chẳng ai tốt hơn!
Vưu Tuấn đã nhảy lên thuyền Kim Tử Yến rồi.
Y cười hì hì thốt :
- Lỗi quá! Yến huynh và Kim cô nương thứ cho nhé. Hẳn là Kim cô nương hận tại hạ ghê lắm! Nhưng biết làm sao bây giờ cô nương! Người ta nhờ tại hạ mà! Anh em họ Mạt không dám đến đây sợ cô nương quở trách nên yêu cầu tại hạ đóng vai kẻ ác phá cuộc vui của người!
Yến Thanh hỏi :
- Họ có việc chi cần nhờ đến Vưu huynh thế.
Vưu Tuấn đáp :
- Huynh Đệ tiêu cục vừa tiếp nhận một mối sinh ý. Hàng hóa chuyên vận trị giá một ngàn vạn lượng bạc, hộ tống phí ăn một phần mười trị giá hàng.
Yến Thanh kêu lên :
- Nghĩa là một trăm vạn lượng hộ tống phí. Một mối sinh ý to tát đó!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hoa-kiem-khach/3101946/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.