Trăng vừa lên Yến Thanh đã đến bên ngoài Huyền Vũ môn.
Trước mắt chàng hoa phượng nhuộm đỏ một vùng rộng lớn, màu đỏ huyền diệu dưới ánh trăng xanh mát không rực rỡ như giữa ngọ của ngày hè.
Cầu Văn Bưu bảo là du thuyền song không phải là thuyền mà là một thứ nhà nổi, nhà lại không có nóc rộng độ mười trượng vuông.
Giữa nền nhà nổi là một bình đài cao bằng phẳng, mặt bình dài lót thảm gấm, trên bình đài có ghế, có bàn.
Nhà nổi di chuyển trên mặt hồ do một toán thủy phu trầm mình dưới nước, hoặc lội, hoặc đẩy tùy theo tiến thoái.
Người xem thuyền dừng lại trên hồ, nhỏ to bàn tán, phần đông cho là kẻ tổ chức cuộc du thuyền này xa xỉ cực độ đến khuyết đức.
Trong cuộc tiệc này có mặt Vưu Tuấn bên cạnh Yến Thanh cùng với anh em họ Mạt.
Qua mấy câu sáo ngữ tâng bốc lẫn nhau, họ luận anh hùng hào kiệt đương thời, chủ và khách ra vẻ tương đắc lắm.
Cầu Văn Bưu cho biết là từ lâu ngưỡng mộ oai danh của Yến Thanh, và sở dĩ có cuộc rượu hôm nay là muốn tỏ phần nào niềm kính mến đối với bậc thiếu niên anh hùng.
Yến Thanh mỉm cười thốt :
- Liễu trang chủ quá khen! Tại hạ cảm thấy hổ thẹn vô cùng. Thực ra thì Yến Thanh này còn lâu lắm mới có được cái tư cách đối ẩm với Âm Dương Vô Ảnh Tiêu Liễu đại hiệp, một lãnh tụ võ lâm vùng quan ngoại năm xưa!
Cầu Văn Bưu mà cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hoa-kiem-khach/3101942/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.