Vưu Tuấn chớp mắt thốt :
- Trong khi Yến huynh ở lại đây thì tiểu đệ đến báo qua cho Kim Tử Yến biết là Yến huynh không thể bỏ đi được! Nếu cần tiểu đệ sẽ bịa một lý do.
Yến Thanh lắc đầu :
- Cho nàng hay thì được song không nên bịa lý do. Bất quá Vưu huynh nói rằng tại Vưu huynh cưỡng bách tiểu đệ phải đến đây. Nàng vốn thông minh tất hiểu cho chúng ta, không trách chúng ta đâu!
Vưu Tuấn mỉm cười :
- Đổ cho Mã Bách Bình được không.
Yến Thanh đáp :
- Hiện tại Vưu huynh là người tâm phúc của Mã Bách Bình. Vưu huynh cưỡng bách là Mã Bách Bình cưỡng bách có khác chi đâu!
Hai người cùng cười bước vào cửa.
Hoa Liên Liên và Tích Tích rất mừng.
Liên Liên reo lên :
- Yến gia còn nhớ nơi này để trở lại à. Đã ba hôm rồi...
Câu nói đó với người ngoài thì còn có ý nghĩa chứ nói với người trong nhà thì có ý tứ quái gì!
Họ xem nhau như người ngoài kia mà!
Tuy nhiên Hoa Liên Liên nói lên để ngầm bảo là trong nhà đang có khách.
Yến Thanh cười đáp :
- Tại hạ đến đây rồi chẳng đủ chuộc tội sao cô nương còn trách khéo.
Khách và chủ ngồi dùng qua một tuần trà.
Hoa Liên Liên thốt :
- Hai vị ngồi đây nhé, cho phép tôi vào trong tiếp đãi khách nhân một lúc!
Vưu Tuấn cau mày :
- Liên Liên! Liệu cách từ khước khách bảo họ đi đi. Tại hạ vì cô nương khó khăn lắm mới thỉnh được Yến gia cho hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hoa-kiem-khach/141126/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.