Nếu như ai khen thì chẳng nói làm chi, đằng này chính là đối phương không bị thương tổn gì mà lại buột miệng khen, như vậy có khác nào là một mai mỉa!
Ai ai cũng phải công nhận hỏa hầu của Yến Thanh cao hơn hỏa hầu của Thánh Thủ Linh Viên Trần Lượng ít nhất cũng một bậc.
Không ai tưởng công lực tu vi của chàng cao quá như vậy. Mọi người sững sờ nhìn chàng.
Cả Trần Lượng cũng sửng sốt luôn, quên cả phản ứng.
Sợ đối phương hiểu lầm bởi chàng thành thật khen ngợi chứ không hề có ý mỉa mai. Yến Thanh điểm một nụ cười tiếp :
- Tại hạ nói thật đấy! Tại hạ may mắn được tiên sư truyền cho Vô Tướng thần công nên không việc gì. Đổi lại kẻ nào khác ở vào trường hợp tại hạ thì còn sống làm sao được với Xuyên Kim chỉ phong của tiền bối. Tiền bối thấy đó, Vô Tướng thần công cùng lắm chỉ hộ vệ thân thể thôi chứ có che chở cho y phục được đâu! Tại hạ kính phục thực sự!
Trần Lượng không khỏi cho là chàng mỉa mai nên phẫn uất ít nhiều. Bây giờ nghe chàng nói thế lão mát dạ đằng hắng một tiếng đáp :
- Lão phu quên mất các hạ là truyền nhân của Tam Bạch tiên sinh nên sử dụng Xuyên Kim chỉ pháp. Nếu không quên đều đó thì lão phu đã chẳng sử dụng làm gì. Bởi Vô Tướng thần công là khắc tinh của chỉ pháp đó!
Nói như thế là lão biểu thị cái ý không tiếp tục xuất thủ nữa.
Lão không xuất thủ thì Thanh Bình kiếm khách Sử Kiếm Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hoa-kiem-khach/141120/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.