Từ Kim Lăng đến Cô Tô trên quan lộ dài thăm thẳm, một đoàn người ngựa đang ruổi dong.
Họ từ Cô Tô trở về.
Người theo ngựa, ngựa kéo xe, xe chở tơ lụa sản xuất tại Cô Tô.
Dọc theo đường chẳng có núi cao rừng rậm khả dĩ làm nơi cường đạo ẩn nấp, con đường này được xem là an ninh nhất so với các trục giao thông khác trên toàn quốc.
Lẽ ra không cần có đoàn bảo tiêu hộ tống, nhưng Mã Bách Bình muốn thế để số người quá đông trong hai tiêu cục của y có công ăn việc làm.
Vả lại nào có phải y trả tiền đâu mà sợ tốn! chính các nhà sản xuất chi ra, trong số đó y dành một phần, còn một phần phân chia cho các người trong đoàn bảo tiêu hộ tống.
Lụa tơ được chở về hai hiệu buôn của y, một là hiệu Bách Phong một là hiệu Bình Phong.
Xem đó cũng đủ biết họ Mã chiếm độc quyền trong hai ngành buôn tơ lụa và bảo tiêu.
Tại Kim Lăng dù là một thứ hàng song các cửa hiệu khác không bán mạnh bằng hai cửa hiệu của y nhờ ở chỗ là hàng của y được bảo đảm là hàng chánh gốc sản xuất, cho nên y muốn bán giá nào tùy ý vậy mà vẫn bán chạy như thường.
Người ta còn tranh nhau mua sợ không mua kịp nữa là khác, vì sự cung cấp không thường xuyên nên hàng lắm phen khan hiếm.
Đoàn bảo tiêu nay chỉ có một tiêu sư chánh hiệu là Tiết Y ngoại hiệu Phương Thiên Kích và hai phó tiêu sư một là Hồng Hồ Cổ Như Hoa, một là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hoa-kiem-khach/141115/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.