“Chẳng lẽ cậu không muốn Trần Hạo sống sao?” Trong căn phòng riêng mà trại tạm giam đặc biệt chuẩn bị cho bọn họ, Hoa Hạ kích động từ trên ghế đứng dậy.
Cứ nghĩ đến việc hắn đã chuẩn bị kĩ càng từ trước, nhưng đến một giây cuối cùng lại bị Hàn Tiểu Bằng cư tuyệt, trong lòng vẫn là có chút không chấp nhận nổi.
“Cậu không cần nói nữa đâu.” Hàn Tiểu Bằng lạnh mặt nhìn hắn: “Tôi không phải cùng một loại người với cậu.”
“Cậu nói cái gì?” Dường như bị thái độ của Hàn Tiểu Bằng chọc giận, Hoa Hạ đột nhiên trườn qua bàn một phen kéo lấy đối phương. “
“Cậu đừng mẹ nó giả vờ nữa, thật sự muốn tôi nói thẳng ra sao?” Hàn Tiểu Bằng không chút khách khí xả tay hắn ra: “Không sai a. Có thể đặc biệt ở một gian phòng riêng như vậy nói chuyện, nhất định phải là người cực kỳ có quyền lực. Phải không, quân bán nước?”
“Bán nước?” Hoa Hạ ngẩn người. Trong mười mấy năm dài hắn chịu huấn luyện, quan trọng nhất chính là kỷ luật và trung thành, bọn họ dạy cho hắn chính là thù hận, chính là không thể đơn độc mà chỉ có thể làm thành một bộ phận của tổ chức mà sống. Khái niệm ‘quốc gia’ này kỳ thật có chút xa lạ với hắn.
Hắn tỉnh tỉnh mê mê nhìn Hàn Tiểu Bằng, đuổi theo ánh mắt lãnh đạm của đối phương, chở mong đối phương đòi một câu giải thích. Sau một trận nôn nóng chờ đợi cùng trầm mặc, hắn như tìm lại được lý trí, nhanh chóng bình tĩnh lại.
Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-hao-va-bang-bang/1909781/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.